Monday, April 30, 2012

Thơ Về Bình Dương! (tt)




* Nhẫn Tế Thiền Sư.      (Búng)



Một vị nhà sư

Sang miền Ấn Độ

Đi tới Lhassa (Tây Tạng)

Tìm thầy học đạo.



Trở về xứ Búng

Lập chùa Thiên Chơn

Rồi lên đắt Thủ (Dầu Một)

Tây Tạng nên chùa.



Biệt danh Nhẫn Tế

Người gọi Thiền sư

Dựng nên phái Thiền

Giúp người tu tập!



Đồ Ngông,

02/02/12.







* Dập Dồn Xứ Búng.      (Búng)



Ngày tôi còn bé nhỏ

Xứ Búng đã ồn ào

Người buôn bán xôn xao

Thêm tiếng ồn xe lửa!



Tiếng lách cách máy dệt

Xen lẫn chuông nhà thờ

Những ghe bụi lên tro (đưa tro lên bờ)

Người gọi nhau ơi ới!



Rền rền xe hơi chạy

Xe ngựa tới liên miên

Thợ tiện làm liền liền

Lạch cạch nghề (đóng) móng ngựa!



Lanh canh cho tiếng gỗ

Guốc được đếm sang tay

Đưa đi xa mỗi ngày

Như loại hàng cây trái!



Những chuyện trò rôm rả

Hàng quán bún bì, bèo

Chuyện bàn tính đi theo

Cho chuyện đời mỗi bữa!



Ánh chiều dần buông xuống

Những vạt nắng lên cao

Phố chợ chiều lao xao

Cho mọi ngưòi ăn uống!



Khói chiều vừa giăng mắc

Tiếng chuông chùa công phu

Ếch nhái cùng trỗi dậy

Trong đèn sáng mù mù!



Đồ Ngông,

02/02/12.

No comments:

Post a Comment