*Thơ Đồ Ngông! (tt)
* Ảo!
Không như đã có mà chơi
Ta mơ như mộng trùng khơi sóng dồn
Trong tâm nhiều giấc bôn chôn
Sức mòn chí mỏi ru hồn về đâu!
Đồ Ngông,
28/05/2012.
* Ngẫm Nghĩ!
Tớ suy hết đứng lại ngồi
Hết vô lại phải ra ngoài tưởng tư
Vì sao được phận con người
Mà chưa xứng đáng để đời nhớ ơn
Sá gì cái thói dỗi hờn
Mắc gì vướng tật móc moi xấu đời!
Đồ Ngông,
30/05/2012.
* Lú Lẩn!
Già rồi óc có còn tinh
Hay là lú lẩn bóng hình trộn chung
Đã ra thông thái, điên khùng
Hai đàng ắt khác, mình không thể ngờ
Chỉ rằng những kẻ bơ vơ
Lại hay tưởng tượng, cứ ngờ lộn ngang.
Đồ Ngông,
30/05/2012.
* Quên Mình!
Mình lại quên mình đã quá lâu
Mắc chi mà phải vương ưu sầu
Tưởng tơ chi thứ mơ mơ ảo
Lòng bận cho nhiều vướng mắc đâu (đâu)
Thế sự, thói đời tranh chấp mãi
Sóng lòng, nhân nghĩa chẳng tìm cầu
Nhìn lên phía trước đời xao động
Ngó lại trong ta chỉ có “Sầu”!
Đồ Ngông,
04/06/2012.
No comments:
Post a Comment