*Thơ Về Bình Dương ! (tt)
* Dốc Bà Nghĩa! (Tân Uyên)
Đường lên cái dốc khá cao
Có tên Bà Nghĩa thật là nổi danh
Ở đây đã biết bao người
Bỏ thây vì bởi trong thời chiến tranh
Giựt mìn, đụng độ liên miên
Ngày xưa có cọp, nhất miền tại đây
Cọp vô sử sách xứ nầy
Có tên “Ba móng” ai người nhớ chăng?
Đồ Ngông,
14/04/12.
* Thường Lang, Đất Cuốc. (Thường Tân, Tân Uyên)
Nghe tên mà lại lạnh lùng
Nghe sao khổ não, dành trong cuộc đời
Đã đành “Cuốc đất” chơi vơi
“Trồng lang” mãi mãi để dành mà ăn
Thế mà lại mỏ “Cao lanh”
Thế mà cũng chỗ “Đặc Công” ra đời!
Đồ Ngông,
14/04/12.
* Điểm! (Tân Uyên)
Tưởng rằng điểm ở nơi đâu
Ai ngờ điểm đã ở đây rành rành
Điểm là khu vực rừng xanh
Bây giờ được phá để anh cấy trồng,
Đi vào kinh tế, canh nông
Làm cho điểm phải gánh gồng giàu sang.
Nhưng mà điểm cũng là than
Bao người vất vả đi than xe thồ!
Đồ Ngông,
14/04/12.
* Quốc lộ 16.
Đường chạy đi về nơi chốn xa
Băng qua khu điểm những rừng già
Cao su thẳng tắp thay rừng lớn
Đường sá chun vào vọng tiếng vang.
Bình Mỹ, Bình Cơ qua Bố Lá
Tân Uyên, Hội Nghĩa đến Phước Hòa
Qua sông ta lại về Phước Vĩnh
Đã đến nơi rồi ta hát ca!
Đồ Ngông,
16/04/12.
No comments:
Post a Comment