Bài I-
Khéo chú hoa man khéo vẽ trò,
Bỡn ông mà lại dứ thằng cu.
Mày râu vẻ mặt vang trong nước,
Giấy má nhà bay đáng mấy xu?
Bán tiếng, mua danh, thây lũ trẻ,
Bảng vàng, bia đá, vẫn nghìn thu.
Hỏi ai muốn ước cho con cháu,
Nghĩ lại đời xưa mấy kiếp tu.
Nguyễn Khuyến.
Bài họa:
Thời Thế!
Khéo khen ai đó vẽ nên trò
Tô phấn, tô son tận tới cu
Mặt trắng, mấy thằng giương mắt ếch
Môi thâm, vài ả đáng đồng xu
Tiếng tăm không có, mà vươn tới
Tiền bạc vung ra, được nhiệm thu
Ừ nhé! Thế thời thời lại thế
Cầm chai, ủn ỉn vội mà tu!
Đồ Ngông,
01/10/2021.
Bài II
Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai.
Cũng gọi ông nghè có kém ai.
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng,
Nét son điểm rõ mặt văn khôi.
Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ?
Cái giá khoa danh ấy mới hời!
Ghế tréo, lọng xanh ngồi bảnh choẹ,
Nghĩ rằng đồ thật, hóa đồ chơi!
Nguyễn Khuyến.
Bài họa:
Cần Chi!
Thế hóa, ta rồi cũng có đai
Quan to, chức lớn hẳn hơn ai
Có cần chi đến nhọc công học
Có thế, có tiền cũng hóa “khôi” (văn khôi)
Dòng dõi ông cha ta cứ hưởng
Trăm năm gia thế có đâu hời
Lên cao, chễm chệ thời oai quắc
Phếch đít, vênh râu, lắm chuyện chơi!
Đồ Ngông,
01/10/2021.