Wednesday, June 6, 2012

**Thơ Về Bình Dương! (tt)




* Lò Chén.     (Tân Khánh)



Từ xóm đầu trên, tới xóm cùng

Đâu đâu lò chén cũng lung tung

Dọc theo bờ suối lò ngang dọc

Chạy suốt bãi dài củi tứ tung

Khói bốc lên cao lò đang chụm

Nước xáo lao xao thợ quậy hồ

Đất sét làm nên hình dáng cả

Chậu, bình, chén, dĩa, tộ cùng tô!



Đồ Ngông,

07/04/12.







* Lò Nùng!     (Tân Khánh)



Lò Nùng lại lấy đất cao-lanh

Lại đúc thành khuôn, lại đổ bình

Bình tích kiểu nầy hay kiểu khác

Chén men dáng đẹp hoặc dáng xinh

Khởi đầu chén kiểu vùng Tân Khánh

Chén đá chào thua ở xứ Bình

Sao lại “lò Nùng” kêu lạ nhỉ?

Chẳng qua ông chủ gốc dân Nùng!



Đồ Ngông,

07/04/12.







* Minh Long.      (Tân Khánh)



“Cáo lớn” (Minh), “thằng Long” (Long) hùn với nhau

Ra lò mỹ nghệ ở nơi đây

Phen nầy làm khác hơn lò chén

Nhất quyết ra tay thử cái tài

Phải thế gặp thời nên nghiệp lớn

Vang danh có tiếng lại vô tiền

Bây giờ doanh nghiệp ra ngoài nước

Sành s “Minh Long” có kém ai!



Đồ Ngông,

07/04/12.







* Miểng hộp!     (Tân Khánh)



Xứ người có lắm trái cây

Sầu riêng, măng cụt, chôm chôm dẫy đầy

Lại thêm tố nữ trao tay

Bòn bon ngọt lịm, trái dâu nức lòng

Xứ mình sao cứ mãi trông

Thay bằng các miểng mênh mông khắp làng

Miểng sành, miểng chén, miểng lu

Lại thêm miểng hộp cho khu hầm lò

Nhưng mà tuổi nhỏ chẳng lo

Có ngay miểng hộp mở trò tạt chơi

Chôm chôm (con vật sống trên mặt nước) mặt nước rã rời

Tính bao nhiêu cái định phần hơn thua!



Đồ Ngông,

07/04/12.


No comments:

Post a Comment