*Thơ Đồ Ngông! (tt)
*Thằng Già!
Tớ biết mình già quẳng bỏ đi
Hai chân lỏng khỏng, bụng chì bì
Hết hơi, hết sức còn lê lết
Cái miệng còn oang: Oang chút đi!
Ngọn đèn khi tắt vẫn bùng lên
Cho tớ vang vang chút tiếng rền
Gom sức, gom hơi chơi đợt chót
Chút danh, chút tiếng kéo “Về Miền” (Cực
lạc = Chết)!
Đồ Ngông,
25/05/2012.
*Mơ.
Hôm qua tớ lại nằm mơ
Thấy mình trẻ lại, lại quơ “ngai vàng”
Ngồi trên đỉnh quý, cao sang
Tiền hô hậu ủng vạn ngàn quân reo
Ai dè tỉnh dậy eo sèo
Thì ra mình đã già queo râu rồi
Chưa chi lại phải mệt hơi
Bà ơi! Thôi để khi nào khoẻ hơn!
Đồ Ngông,
25/05/2012.
*Bóng Ma!
Cái bóng ma chập chờn
Ảo ảnh lại nhiều hơn
Bóng vía còn hay mất
Cứ thấy ma chập chờn!
Chưa chi mình lại run
Cả khối lại lùng bùng
Cùng hô nhau cà quáng
Bóng mình rối lung tung.
Đồ Ngông,
25/05/2012.
*Bất Tài!
Tớ biết rằng ra tớ bất tài
Chỉ là giúp vợ làm lai rai
Vợ cho vài buổi vui chơi chút
Chứ có năng chi để trổ tài!
Tớ biết rằng ra tớ bất tài
Chỉ nên giữ cháu, chắc gì hay
Tớ ưa nói lớn cho oai chút
Chứ thật là ra tớ bất tài!
Đồ Ngông,
26/05/2012.
No comments:
Post a Comment