Monday, April 9, 2018

*Tôi Đi.



Tôi đi trên con đường ngõ cụt
Mà trong đầu cứ mang mãi ước mơ
Mơ một mai thiên hạ sang giàu
Như tất cả, không ai hèn, bốc lột.

Đời quá khổ, nên người ta vọng tưởng
Cứ tranh giành, hiếp đáp để lấy hơn
Bức nhau thêm, gây những nỗi căm hờn
Đời vốn khổ, lại càng thêm khốn khổ!

Tôi vẫn mãi đi trên con đường ngõ cụt
Mà cứ là tôi tưởng tôi hơn
Tôi thông minh, trình độ vẫn hơn người
Tôi đang chuyển một xã hội dần sang tốt đẹp.

Nhưng con người là một nguồn ý thức
Luôn bao giờ cũng tâm niệm là “Ta”
Sung sướng, giàu sang, thụ hưởng, lụa là
Không ai muốn bước vào gian khổ.

Kể cả những con người trong hàng trong ngũ
Cũng không qua cái sống của con người
Cũng không qua ý thức tự nhân gian
Sự sa đọa vẫn là điều tất yếu.

Tôi vẫn đi, đi trên đường ngõ cụt
Đi trái chiều, trái ngược với dòng trôi
Tôi vẫn tưởng tôi thay đổi cuộc đời
Cứu thiên hạ qua rồi niềm đau khổ.

Tôi vẫn tưởng tôi dùng thiên binh vạn mã
Lùa nhân gian vào sách lược ngày xưa
Ép khuôn cho tất cả nên thuần
Nhưng tất cả chỉ mang điều “mộng tưởng”!

Tôi vẫn đi, đi trên con đường ngõ cụt
Vẫn loay hoay, không định được hướng cần
Bao nhiêu năm lao khổ lẫn trần thân
Mà tôi vẫn là “loay hoay trong ngõ cụt”!

Đồ Ngông,
01/04/2018.



No comments:

Post a Comment