Tuesday, May 29, 2018
*Cỏ, Cây Và Tôi!
Trong thế gian nầy có tôi và cây cỏ
Cỏ tràn đầy mọc khắp ở nơi nơi
Màu tươi mát, đem sức sống thêm dầy
Che phủ kín nơi đất còn hoang dã.
Cỏ giữ đất không bào mòn khi gió lớn
Hay mưa nhiều cũng chẳng cuốn đất trôi đi
Giữ độ ẩm cho đất thoát khỏi khô cằn
Nguồn nước ngầm được luôn tồn trữ.
Cỏ vươn lên khi mùa mưa tới
Nuôi thú rừng hay những loại vật nhà
Khi nắng gắt cỏ trở nên tàn lụi
Nhưng cũng là phân bón của thế hệ sinh sau!
Cây đã đến trước tôi và có thể trước cả loài người
Cây hùng dũng hiên ngang cùng trời đất
Cây vươn lên trong bao lần thế kỷ
Tạo thành rừng nối tiếp khắp không gian.
Cây cho bóng mát, cây chắn ánh nắng mặt trời,
Cây giảm sức nước, làm nước đi sâu vào lòng đất
Làm trái đất nầy được tươi mát luôn luôn
Cây hút cả thán khí (CO2) để tạo thành O2 cho người thở.
Cây được xẻ làm vật dụng cho người
Bao nhiêu thứ mà con người cần đến
Cây được đốn làm nhà là nơi nương tựa
Mà người cần thiết có chỗ trú thân.
Tôi là người được sinh ra quả thật muộn màng
Kiếp sống trăm năm đâu có là bao
Nhưng nào đã dễ mấy ai mà có được
Cuộc sống bon chen chen cùng lão, tử, bệnh và sanh.
Tôi là người lặn lội kiếp trần gian
Đầy cả tham ô, hiếp đáp, giành giật, lọc lừa
Lớn lấn nhỏ, mạnh tha hồ áp bức
Cuộc đã khổ lại thêm nhiều cơ cực.
Tôi là người trong cái cõi nhân sinh
Chuyên tạo cho nhau những điều đau khổ
Ít khi đem đến sự sung sướng, hạnh phúc tràn trề
Chỉ tàn phá, biết “Ta” là trên hết!
Tôi đứng đây với nhiều suy nghĩ
Tôi là người hơn hẵn thế giới chung quanh
Hay tôi vẫn là loài không phẩm hạnh
Thua cỏ cây, hay thua những con người!
Sống chi chẳng xứng con người
Thua hàng cây cỏ, chẳng bằng cỏ cây!
Đồ Ngông,
30/05/2018.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment