Những nhà giáo kháo nhau:
Nghề mình vốn bạc bẽo
Xã hội giờ coi thường
Không giống như ngày xưa!
Lương bỗng chẳng bao nhiêu
Còn giữ thêm đạo đức
Dù làm đĩ chín phương
Phải chừa phương lấy chồng!
Đến đâu cũng van nài
Thân phận giống mồ côi
Lắm khi nghe khổ ải
Đôi lúc muốn “tháo giày”!
Thôi cuộc đời muối dưa
Âm thầm những ngày thừa
Dù rằng chẳng ai biết
Như người đi trong mưa!
Đồ Ngông,
11/11/2021.
No comments:
Post a Comment