Saturday, February 19, 2011

Thơ Đồ Ngông (tt)

*Buồn Tình!

Thơ thơ thẩn thẩn viết mà chơi
Cái nợ quanh năm, cái nợ đời
Rối rắm loay hoay ra chửa được
Trăm năm hư mãi, thói hư đời!

Tóc bạc trên đầu lại giống vôi
Tại sao “không được” mãi không thôi,
Buồn tình lắm lúc đi đi hẳn
Lên núi mà tu, trốn sự đời!

Đồ Ngông,
17/01/11.



*Thằng Người!

Những con người ung thối
Được gọi bởi tên “Thằng”
Cho cuộc đời đỡ tức
Cho rõ kiếp gian manh!

Làm người chưa được xứng
Tư cách thiếu vẻ người
Ngênh ngang và tự đắc
Đâu lại có gì hay!

Thằng người, người lại bẩn
Sống đạo đức để lừa
Dối thầy và phản bạn
Che mắt bằng vải thưa! (Tục ngữ: “Vải thưa che mắt Thánh”)

Đồ Ngông,
19/02/11.

No comments:

Post a Comment