Sunday, April 3, 2016

*Mỹ Du. (10)




Đây là ngày thứ 3 chúng tôi ở West Yellowstone. Theo chương trình dự định của Khuê, người sắp xếp dùm chương trình đi ở đây, thì có 4 ngày: Một ngày đi, một ngày về, một ngày đi về hướng tay phải từ ngã ba Madison mà chúng tôi đã đi vào ngày hôm qua; còn hôm nay chúng tôi sẽ quẹo sang tay trái ở ngã ba Madison, tức đi về hướng bắc, lên vùng núi cao để tham quan Mammoth Hot Springs gần ranh giới của hai tiểu bang Montana và Wyoming.
Mọi người đã thức dậy từ sáng sớm để chuẩn bị ăn sáng, uống cà phê trước khi lên đường. Các hành lý, thức ăn được cụ bị mang ra xe và khởi hành vào lúc gần 8 giờ rưỡi. Đến ngã ba Madison, nơi mà ngày hôm qua có người câu cá, và nhiều người chụp ảnh thì tôi mới đoán được một vấn đề: Thì ra những người câu cá đó không phải là những người đi câu mà có thể là những nhân viên ở trong công viên nầy đứng để làm cảnh cho khách du lịch tham quan và chụp ảnh vì họ đang chuẩn bị mọi dụng cụ tác chiến và hành nghề, chứ không có vẻ gì là của những người câu cá tài tử, du khách đến nơi nầy để câu. Hôm nay chúng tôi không hiếu kỳ và chụp ảnh như ngày hôm qua mà chạy luôn về phía trước và thẳng đường lên phía bắc.
Đường chúng tôi đi được gọi là đường Grand Loop hay số của nó là đường 89, đường nầy sẽ không cho đi từ tháng 12 đến tháng 4 có thể do trơn trợt hay vì tuyết vào mùa đông. Dọc theo đường có những rừng thông được trồng hay mọc lại với nhiều lứa trên những cánh đồng ngổn ngang các cây thông bị cháy đổ. Dòng sông Gibbon chạy dọc theo đường cũng tạo nên khung cảnh nên thơ. Có núi, có nước, có rừng xen với những cánh đồng cỏ trở màu đỏ vào mùa Thu trải dài pha lẫn những cột khói của những geyser màu trắng vươn lên trong màu xanh của thông làm cho du khách cũng có nhiều ấn tượng, sau chuyến đi khó mà quên được.
Khoảng 9.15 giờ chúng tôi vào khu vực thác Gibbon. Thác Gibbon là một thác cao khoảng 26 m nằm trên sông Gibbon cạnh đường Grand Loop. Trời sáng nay hơi lạnh, ẩm ướt, gió nhè nhẹ của hơi hướng mùa Thu. Những cây thông vẫn màu xanh mượt mà của nó, chỉ có những bụi cỏ, lùm cây nhỏ là lá chuyển màu mà thôi. Người ta tham quan ở đây khá đông. Chúng tôi thả lần xuống phía dưới tìm chỗ để quan sát hoặc tìm những góc cạnh sắc nét để cùng nhau chụp vài tấm hình làm kỷ niệm.

Thác Gibbon.

Mưa bắt đầu bay bay, phần thì lạnh nên sau nửa giờ chúng tôi lại lên xe để đi lên Mammoth Hot Springs. Đường đi quanh co theo những hồ, rừng. Ở bên nây ít các giếng phun nước nóng hơn, nhưng thỉnh thoảng đó đây điểm xuyết những cột khói trắng của những hổ, giếng, xen những cánh đồng cỏ mênh mông giữa những rừng thông. Đường càng đi độ cao có lẽ càng đi lên. Chúng tôi không ghé qua Norris Geyser Basin mà đi luôn. Đường đi qua những đoạn đèo vượt độ cao có dòng sông nhỏ chạy ở bên đường, khi ở bên nây khi ở bên kia, chắc đây là dòng sông Gardner có ghi trong bản đồ. Tại sao có những xe chạy trước chạy chậm lại ở chỗ nầy, thì ra chú bò (hay trâu?) Bison đi lang thang ra đường, xe chúng tôi cũng phải chạy chậm theo. Ở xứ người ta bảo vệ súc vật như thế đó, còn ở xứ mình thì sao đây? Tôi chưa tìm được câu trả lời!
Trên bản đồ cho biết Obsidian Cliff có độ cao là 2250 m (chắc là so với mực nước biển). Xe qua cái hồ có tên là Swan Lake để rồi tiến lên độ cao nữa của khu vực núi đá thật lởm chởm có nhiều đỉnh nhọn, ngổn ngang mà độ cao càng lên, trong khi đó bên phía tay phải là vực sâu có dòng sông chảy dưới đó. Vượt qua khu vực, chúng tôi lên độ cao cao hơn, nơi đây xen vào rừng thông có loại cây lá trở vàng vào mùa Thu; có nơi lá rụng hết, có nơi lá vàng hãy còn nhiều.
Đã đến bãi đậu xe (car park) của Mammoth Hot Springs. Chúng tôi lần lượt đi trên đường ván mà người ta đã thiết lập từ những năm 1990 để đi lên trên đồi. Mammoth Hot Springs là quần thể suối nước nóng nằm ở trên đồi cao có độ cao là 2053 m, muốn lên đó người ta phải đi lên những nấc thang cùng đường ván để tới nơi tham quan. Vì lên cao mà khí hậu vào mùa Thu nầy lại lạnh, cộng thêm gió, mưa bay lất phất cho nên nhiều người chịu lạnh không nổi đành xem qua loa rồi trở xuống. Tôi vì tiếc nuối nên đành đội gió mưa mà ráng lên trên để quay phim cho kỳ được. Cuối cùng trong đoàn chỉ còn tôi, cô Mí, Phụng và Khuê là lên đến phía trên, còn lại thì rơi rụng ở đâu không biết. Nhất định không để lỡ cơ hội tôi cố quay nhiều và chụp hình cho khá hơn. Tôi thích hình kỳ thú của Minerva Terrace và Cleopatra Terrace. Đứng trên cao tôi lại quay phim xuống phía dưới và chung quanh. Cảnh vật núi non bên kia phía đối diện hùng vĩ thật, thung lũng lại càng nên thơ. Suối nước nóng thì ở trên nầy mà xe đậu dưới kia. Đúng là kỳ diệu của thiên nhiên
Mammoth Hot Springs và Thung lũng.

Thật là tội nghiệp cho những nhà khoa học phải tìm cho ra lẽ để giải thích những hiện tượng đã có. Nếu như người thường thì cứ cho đại là Đấng Thiên Nhiên nào đó đã tạo nắn ra như vậy thì khoẻ biết bao, không cần phải tốn công nhiều sức chi cho mệt.
Có lẽ tôi là người trong đoàn xuống đến xe sau cùng. Nhưng mọi người thông cảm vì tôi cũng là người già nhứt trong đám, lại ham vui; mà tôi nghĩ lại tôi cần phải biết dù ít hay nhiều để hôm nay ngồi nhớ lại mà viết giúp mọi người xem chơi: Không bổ bề ngang thì cũng bổ bề dọc được một phần nào. Viết để mua vui cho mình cùng cho bạn bè độc giả: Chỉ vậy thôi!
Mọi người lên xe, trở về sau khi ăn uống qua loa.
Đoạn đường đi khi về mới để ý. Xuống đèo nhiều hơn là lên dốc; mưa có những đoạn đường nặng hạt nên đành chạy từ từ. Thế nào thì cũng về đến chỗ trọ thôi. Vậy mà về đến chỗ trọ cũng đã là chiều tối. Rồi lại cũng tắm rửa, chuẩn bị buổi ăn chiều, cũng hát karaoke. “Chỉ còn một đêm nay nữa thôi, mai ta lại về rồi; xa xa tình quán trọ, nhớ nhớ niềm đâu đó, khúc nhạc lòng chơi vơi!”...
Mọi người lo dọn dẹp phòng ốc, bếp núc lẫn hành trang của mình. Sáng hôm sau phải trả nhà trọ, và khởi hành sớm để về lại Salt Lake City.
Tất cả thức dậy từ lúc 4 giờ rưỡi sáng, lo ăn uống buổi cuối cùng ở đây. Xong cùng kiểm điểm dọn dẹp nhất là những qui định của nhà trọ, làm cho tươm tất để tránh sự phàn nàn cùng đền bù hay phiền phức từ chủ nhân. Rồi, bây giờ mới nghĩ đến việc chụp hình làm kỷ niệm chung cho mọi người có mặt trong chuyến đi. Thế mà cũng không sao đầy đủ được vì vẫn vắng ông thợ chụp hình. Cuộc chụp hình ồn ào vui thay, nhưng trong lúc chụp cũng phải sửa bộ đàng hoàng không lúc lắc, nhúc nhích được chỉ vì sợ hư hình.
Chúng tôi rời “Absaroka” (tên nhà trọ) trên đường Firehole ở West Yellowstone thuộc tiểu bang Montana vào lúc gần 7 giờ rưỡi sau khi Khuê làm thủ tục trả nhà. Hôm nay là ngày thứ tư của chuyến đi tức là ngày trở về. Xe chạy trở ra đường cũ là đường 20 và xuôi về hướng nam. Sau những ngày mệt mỏi nên các câu chuyện trên xe cũng ít hơn. Tôi thì cứ ngồi trên xe mà nhìn ra bên ngoài và nhìn xa xa, làm ra như mình giỏi về địa hình lắm vậy. Nhưng ngồi dưới đất thì cũng chẳng quan sát được bao nhiêu; thế cho nên thì cứ coi cảnh vật hai bên đường như cố ghi sâu vào ký ức chỉ vì sợ mau quên.
Đã vào địa phận của tiểu bang Idaho từ lâu, xe qua khỏi cánh rừng quốc gia Targhee, giã từ rừng thông tôi đưa tay vẫy chào để vào đồng bằng. Tầm mắt được vươn rộng ra. Tôi nhìn khu dãy núi xa xa mà nơi đó có một lần “tôi đã đến”. Đi hơn một giờ thì về đến khu vực mà Khuê cho biết là chúng ta sẽ ghé ở đây trong chốc lát để tham quan: Đó là “Yellowstone Bear World” ở Rexburg thuộc tiểu bang Idaho.
Đoàn chúng tôi đến hơi sớm, giờ mở cửa là 10 giờ nên phải đợi thêm vài phút. Sau khi người làm việc ra mở cổng, tất nhiên chúng tôi là những vị khách đầu tiên. Trung tâm nầy xem ra cũng qui mô thật. Trước sân của văn phòng cũng là nơi bán đồ lưu niệm có tượng con gấu to, và kế bên là những khu trò chơi cùng những bàn, băng để cho người ta ngồi ăn uống hay nghỉ chân. Chúng tôi đi vào phòng trưng bày những hình ảnh, vật liệu, mô hình cùng di vật của những con vật của vùng Yellowstone như con trâu Bison “buffalo”, mountain goat, hoặc Elk antler, chó sói xám, nai núi, vân vân… Coi ở đây mình có thể tưởng tượng ra trên vùng núi xa xa sẫm màu đó có những con vật như thế nầy đang sống. Quả là những hình ảnh kỳ thú và kiến thức, bên cạnh việc chụp hình với những hình ảnh nào mà mình thích. Đi qua cửa nhỏ vào khu vực bên cạnh là một vườn gia cầm: Vịt, gà, heo, ngỗng mà mấy đứa trẻ nhỏ sẽ có nhiều thích thú, nhưng coi chừng dậm phải “cức” của nó mà mang lên xe thì phải biết! Tôi đứng mãi nhìn con dê con với hộp đựng thức ăn. Phía dưới hộc thức ăn có một cái chốt, nó lấy mỏ đẩy cái chốt qua là thức ăn tuột xuống cái hộc nhỏ, nó ăn xong lại lấy mỏ đẩy cái chốt lần nữa cho thức ăn đổ xuống. Cứ thế mà làm nhiều lần chưa chịu thôi. Tôi đi qua chuồng gấu có những con gấu chưa lớn lắm đang ở bên kia đường nước và cầu. Tôi quan sát coi con gấu trèo cây như thế nào. Từ nhỏ tôi đã nghe người ta nói gấu leo cây giỏi lắm, nó leo lên cây cao ở trong rừng để ăn mật ong, ăn nhiều say mật nó té từ trên cao té xuống mà không sao cho nên người ta nói mật gấu trị tức và máu bầm rất hay. Thế cho nên mật gấu được xem là món thuốc quý giá và người ta nuôi gấu lấy mật để bán là lý do đó. Rồi tôi quay về nhìn mấy con gấu con đang đi qua đi lại trong khu vực của nó. Có con đi đến một cây, nó tính leo lên nhưng người ta đã bọc thiếc cao lên xung quanh gốc cây, nó đành nhảy tưng lên chứ không thể leo được. Nó thất vọng quay đi, một hồi lại đến gốc cây rồi tiếp diễn như trước.
Xong chúng tôi lại kéo nhau vào trong khu bán đồ lưu niệm, xem để mua chút ít đồ để làm kỷ niệm vì mình đã có tới đây. Sau đó thì ra xe để làm một chuyến safari trong khu vực vườn nầy với những con dê núi, con nai và các loại khác nhưng chính vẫn là những con gấu thả rong trong khu vực. Đi một vòng rồi xe ra cổng và đoàn xe nhập vào dòng chảy của xa lộ để về một tiệm thức ăn nhanh “Mac Donald” mà cô Mí giành trả tiền cho mọi người trước khi về nhà. Chúng tôi về đến nhà cũng đã là gần 5 giờ chiều. Đến 6 giờ 30 lại đi ra nhà hàng mà đứa cháu đã đặt trước để khoản đãi đoàn người bên Úc qua chơi. Buổi ăn chấm dứt vào lúc 10 giờ hơn. Về nhà lại karaoké và ăn chè do Tin, Ngọc nấu trước khi đi ngủ.

Nguyên Thảo,
25/03/2016.



No comments:

Post a Comment