Friday, April 14, 2017



*Khiếu nại của loài chó.   (ngụ ngôn)

Có một lũ chó
Kéo nhau lên mãi tận Thiên Đình,
Đánh trống ầm vang
náo động cả Thiên Triều, Ngọc Đế.
Chúng sủa lên gấu ó,
Đồng lòng kiến nghị,
Khiếu nại một đám người
Giành mất độc quyền
Trời ban cho chúng nó:
"Bẩm Ngọc Hoàng,
Sao để loài người cướp mất đặc tính của chúng con
Mai kia trong loài chó
Có loài người lẫn lộn
Thì làm sao chúng con sống nỗi!
Chúng con vội
Đánh trống phân trần
Van nài Thượng đế
Đừng cho loài người xen vào loài chó
Để thế giới chó được an bình
Thoát khỏi cảnh điêu linh,
Vì loài người
Vốn không là loài chó!"

Đồ Ngông,
31-05-03.

 

*Chửi Nhau!    

Yên lặng mà xem họ chửi nhau,
Văn chương, chữ nghĩa tuôn ào ào
Tiếng thanh, tiếng tục đều lên báo
Quên mất rằng nay đã bạc đầu!

Cứ để người ta lại chửi nhau
Cho ai cũng thấy cái hung tàn
"Xưa kia, ta vốn người ăn học"
Nay thử đem xài, dáng nghênh ngang!

Thấy người chửi lộn, ta thêm tủi
Trí thức ra tài "đẹp" thế ư?
Nghĩ lại thân mình tuy dốt nát
Nhưng chưa có chuyện khiến người cười.

Nhìn tôi, nhìn bạn rồi nhìn anh
Một lũ chúng mình quá tuổi xanh
Nóng nảy, hung hăng quên hết cả
Có đàn con cháu: "Lạ! Cha, Anh...!"

Đồ Ngông,
01-06-03.



 

*Nghiệp Quả.

Ta chửi đời, người lại chửi ta
Ô hô! Như thế mới là quà!
Tặng nhau dăm chữ, mua ơn nghĩa
Dứt bạn ba tiền, bán xót xa
Thế sự muôn đời, đời vẫn thế!
Trần gian vạn lối, lối cùng qua!
Sinh sinh đã vốn là hư ảo
"Không", kiếp tâm linh mới thật nhà!

Đồ Ngông,
30-03-04.

 

*Đám Nào?   

Nực cười hai gã khùng khùng,
Buồn buồn ra giữa chợ đời mà chơi
Bốn tay mực tủa tơi bời,
Mặt mày, quần áo tả tơi đen xì
Thương thay! Dân chẳng can gì
Họa bay đành vướng, phận mình đành cam.
Chợ đời người hỏi: "Lạ thay!
Đám nào lại tới nơi này hung hăng?"

Đồ Ngông,
30-04-04.




No comments:

Post a Comment