Thursday, May 4, 2017

* Chính Chị, Chính Em!




*Tớ Nghĩ...   

Tớ nghĩ rằng ông bỏ hết đi...!
Đem tài, đem trí giúp cho đời
Viết điều nhân thế cần lưu ý
Kể chuyện con người phải chú tâm.
Mở rộng tấm lòng ra đại chúng
Vươn cao trí tuệ tới nhân quần.
Đừng đem trói rọ "tâm" mình nữa
Cống hiến cuộc đời những nỗi vui!

Đồ Ngông,
29-06-04.


 

*Phê Phán.    

Lúc vào trường đi học
Khi còn bé tí teo
Thầy cô thường có dạy
Cùng dán lên bảng giấy
Treo ở các vách tường:

"Ngày nay học tập,
Ngày mai giúp đời".
Trong ký ức vẫn còn y như vậy!
Nhưng, tại xứ người
Đám trẻ ấy hung hăng, đầu bạc
Chẳng tạo được ích gì
Chỉ biết dùng cái điều đi học
Để chửi lộn, giành hơn thua
Hầu thỏa mãn những gì căm tức.
Thế cũng khoe cái tài lãnh đạo,
Thế cũng gọi là chính trị tài ba.
Ôi! Cảm thấy buồn cho nhân thế,
Cùng nhục nhã tới ông cha...
Chẳng biết đến bao giờ
Sắc tộc mới vui bên nhau ở xứ người xa lạ!

Đồ Ngông,
09-07-04.


 

*Chính Chị, Chính Em!   

Chính chị, chính em nghĩ tức cười
Dân thường, trí thức giỡn nhau chơi
Thượng hô, hạ ủng ầm vang cả
Nhưng chẳng nào ai biết được gì!

Chính trị đường ngay, ôm lối thẳng
Sách phương ngàn kế giúp nhân dân
Mưu cầu hạnh phúc đời êm ấm
Bỏ lúc đói nghèo lẫn khổ đau.

Chính chị, chính em dùng thủ đoạn
Gán người, chụp mũ chiếm hơn thua
Quậy tan, phá nát bung hầm thối
Chính chị, chính em nghĩ tức cười!

Đồ Ngông,
09-07-04.


 

*Mối Đã Ăn Rồi...!   

Thôi thế là thôi đã kẹt rồi!
Bây giờ mối đục nát tiêu thôi.
Cái nhà thuở trước tanh bành cả
Mối thợ, mối càng ở khắp nơi!

Rui kèo, mè cột lẫn đòn tay
Cũng bởi vì đâu, cũng tại mày!
Nhà lá, nhà tranh, dinh thự đẹp
Mối bò lổn ngổn chẳng kiêng ai.

Rước mối cũng do đám tụi mày
Mối từ chỗ khác cũng qua đây.
Chun qua "ăn có", không chừa chỗ,
Lũ mối tràn lan cũng tại mày!

Đồ Ngông,
09-07-04.





No comments:

Post a Comment