Rồi quả thật, tôi lại có một ngày! Không, tôi không phải có một ngày mà là khoảng mười ngày trên đất Nhật để tìm hiểu phần nào về đất nước và con người của Nhật. Đó là chuyến đi do công ty Hanson Travel của anh Minh liên kết với công ty Nexus đồng tổ chức. Thấm thoát đến nay đã là hơn năm vì thời gian chúng tôi đến đó đúng vào ngày 11 tháng 4 năm 2016, nhưng vì quá bận rộn và nhường phần cho những điều viết ngắn hơn nên đến nay tôi mới ghi lại được vào trong cái “blog” của mình, coi như đó là những kỷ niệm muộn màng!
Riêng bọn chúng tôi là một nhóm 12 người gồm có anh chị Đệ, vợ chồng tôi, anh chị Bảy Gàng, anh chị Tám Quít, hai vợ chồng nhà thơ Nguyễn Nhi, Từ Thị Thu Trang, anh Ba Quang, chị Cỏn, nhưng thêm vào là vợ chồng Hường với hai đứa con cùng hai bà mẹ là chị Minh Hoàng và chị chín Bồng, tất cả là 18 người.
Chúng tôi đón chuyến bay Cathay Pacific khởi hành từ Adelaide vào lúc 7 giờ 20 để đi Hồng Kông. Máy bay vượt đường dài 6740km và đáp xuống phi trường lúc 14 giờ 45. Ở đây, chúng tôi phải đợi vài tiếng đồng hồ để chuyển phi cơ đi sang Nhật. Chuyến bay CX 502S khởi hành từ Hồng Kông vượt chặn đường khoảng 2475km trong 2 giờ 45 phút để đưa chúng tôi lên đất Nhật vào lúc 9 giờ 10. Sau những thủ tục hải quan và lấy hành lý chúng tôi ra cổng đã thấy cô nàng xinh đẹp Hướng dẫn viên đoàn chúng tôi là Jennifer của công ty Nexus đứng cầm bảng đang đợi. Đoàn bây giờ không đơn thuần là 18 người nữa mà cộng thêm 12 người Tây ở từ các tiểu bang khác của Úc, như vậy tổng cộng là 40 người.
Sau khi đầy đủ, Jennifer không đưa chúng tôi về khách sạn bằng xe buýt nhưng lại dẫn đi bộ. Thì ra khách sạn ở ngay trong khu vực sân bay nầy, chúng tôi chỉ đi theo con đường không xa lắm thì đến khách sạn rồi. Đó là sân bay Osaka Kansai và khách sạn nầy là Kansai Airport Nikko Hotel thuộc Thành phố Osaka. Lúc đó gần 10 giờ 30. Ở đây, trong thời điểm nầy người ta đã chưng một bình hoa tương đối lớn để giới thiệu mùa “hoa anh đào”. Đúng là “Khi Hoa Anh Đào Nở”! Một số người không bận rộn chụp lấy những bức ảnh đầu tiên về hoa anh đào. Nhận phòng vào lúc 11 giờ, tắm rửa nghỉ ngơi cũng đã là 12 giờ 30, tức là quá nửa đêm.
Hoa Anh đào. |
Dù mệt mỏi ngủ say thế nào chúng tôi cũng phải dậy sớm. Do đó mà từ lúc 5 giờ chúng tôi đã thức dậy rồi, để 5 giờ 30 đi ăn sáng vì nhà hàng bắt đầu mở cửa vào giờ đó. Buổi ăn sáng đầu tiên trên đất Nhật khiến tôi chú ý đến những món ăn hơi là lạ, khác khác chứ chưa nhận thức được gì nhiều vì vẫn là kiểu buffet (all you can eat) hay là ăn những món mình thích và tùy theo khả năng của mình. Đến 6 giờ rưởi về phòng soạn đồ đạc cho chuyến hành trình ngày hôm nay. Trong khi ngồi chờ đợi ở phòng khách của lễ tân, chúng tôi còn nhiều thì giờ để chụp ảnh và quay phim. Cảnh mà nhiều người thích chụp nhất vẫn là “Bình hoa anh đào”, còn tôi thấy một nơi trang nghiêm có trưng bày độ đồ gì đó giống kiểu như là một bàn thờ, thì ra đó là bộ đồ của những võ sĩ đạo ngày xưa.
Hoa Anh đào. |
Đến 8 giờ xe buýt đến, mọi người đều chuyển hành lý ra xe và ổn định chỗ ngồi. Xe khởi hành vào lúc 8 giờ 15. Qua một cái cầu để vào đất liền vì phi trường nầy được xây dựng ngoài biển trong vịnh Osaka, từ đó xe di chuyển về trung tâm của Thành phố Osaka và chuyển hướng sang Nara. Lịch trình có đổi khác đi một chút. Sáng nay Jennifer sẽ đưa chúng tôi vào Nara trước để chúng tôi thăm viếng vườn nai ở Nara cùng chùa Todaiji. Qua những vùng biển cùng thành phố sinh động, nhộn nhịp chúng tôi lại được nhìn cảnh thôn quê của Nhật trên đường đi để tìm thấy những điểm tương đồng cùng khác với vùng thôn quê của quê hương mình như thế nào. Nhưng tôi tìm mãi vẫn chưa ra mà chỉ thấy những cây tre bên nầy có vẻ khác với cây tre bên mình quá đổi, nó thẳng đứng hơn và không có nhiều cành nhánh và hình như chúng không có gai, Còn vùng thôn quê thì đất không nhiều và đan xen vào là khu phố và các hãng xưởng, tất nhiên nước Nhật đã lâm vào tình trạnh nhân mãn từ lâu mà ngày xưa tôi đã học, đó cũng là một nguyên nhân khiến cho Nhật có chủ nghĩa phát xít trong trận Đệ Nhị Thế Chiến vừa qua.
Chúng tôi đến Nara vào lúc 9 giờ 30. Qua cổng vào người ta phải đi qua Nara Park, ở đây hàng ngàn con nai được thong dong đi rong, những con nai nhỏ lẩn quẩn đi theo hoặc đến người ta để được vuốt ve hay cho ăn trước khi đi vào chùa Todaiji. Hay là vào những lúc Phật giáo thịnh hành trên đất Nhật người ta lại thành lập Vườn nai (Lộc Uyển) như trong kinh điển nhà Phật đã kể chăng? Cho nên vườn nai nầy có số nai lên đến hơn một ngàn. Số nai nhiều tất nhiên ta cũng ngửi được mùi ngai ngái của phân, nước tiểu hay là trên bước đi ta cũng phải cẩn thận với giày dép của mình.
Qua vườn nai, chúng tôi đi vào một cái cổng cao lớn được dựng trên một nền bằng của một tam cấp với những thân cây thật lớn mà trên đó có đề tên chùa bằng chữ Tàu nhưng vì tôi không rành chữ Hán nên không thể đọc được. Không hiểu ngày xưa người ta dựng lên được bằng cách nào nhỉ? Nội cái cổng không đã là vĩ đại, rồi lại qua một khu vườn có nhiều cây thông, tùng bách và có cả các cây anh đào đang đầy bông, rồi lại đến một cái cổng khác lớn hơn. Ở cổng nầy người đã làm vách ngăn và mọi người phải đi vòng qua phía trái để vào trong mua vé. Tất nhiên Jennifer phải mua vé cho chúng tôi.
Xếp hàng đi theo hành lang để vào đoạn chính giữa mà đi ra con đường chính diện của chùa, tôi không thể không ngạc nhiên với hình dáng kiến trúc của nó. Thật là nguy nga, hùng vĩ với màu sẫm đen và trắng, trông nó trở nên mạnh mẽ với hai tầng kiến trúc mái chùa, có thêm một vòm cong ở mái thứ nhất với viền màu trắng. Ở đây tôi đã thấy cái nhãn quan mỹ thuật độc đáo của người Nhật, thì ra người Nhật có tiếng về thẩm mỹ cũng không có gì là lạ.
Todaiji (Đông Đại Tự) |
Theo tài liệu thì chùa Todaiji (âm Hán Việt là Đông Đại Tự) là kiến trúc chùa bằng gỗ lớn nhất thế giới. Nó được xây dựng từ thế kỷ thứ 8 và trở thành một trong những Thánh địa Phật giáo quan trọng nhất của Nước Nhật trong triều đại Nara (710-794). Năm 741 Hoàng đế Shomu (724–749) ban chỉ thị xây dựng các chùa trên đất Nhật mà chùa Đông Đại Tự là ngôi chùa lớn nhất. Toàn bộ khu chùa được hoàn thiện trong 15 năm, với hơn 2 triệu 6 nhân lực.
Sau những lần bị tàn phá do chiến tranh và hủy hoại do thiên tai vào những năm 1180, 1567, chùa được tôn tạo, phục hồi vào các năm 1183, và 1692. Ngôi chùa hiện nay được xây dựng lại vào năm 1709 với kích thước chỉ bằng 2/3 của nguyên thủy, nhưng không kém phần đồ sộ với kích thước rộng 50m, dài 57m và cao 48m.
Trên con đường chính diện, du khách đi vào ra đông đảo, nhiều người đứng lại chụp hình cho nhau hoặc “selfie”. Leo lên khoảng chín bậc thềm thì chúng tôi đã vào được chính điện. Ngay gian chính giữa tượng Phật bằng đồng đen thật lớn và phía sau tượng Phật là khung hào quang với nhiều tượng Phật nhỏ trên đó được thếp vàng. Với tài liệu thì tượng Phật đồng đen cao 15 mét và nặng 550 tấn. Còn thếp vàng thì phải cần đến 400 kg vàng. Tôi cứ nhìn những cây cột thật cao và lớn mà tôi lại nghĩ miên man về những cây gì để xây dựng nên ngôi chùa như thế nầy. Bên tay phải của tượng Phật đồng đen là một tượng Phật khác màu vàng cũng tương đối là khá lớn lại cùng cỡ với tượng Phật ở gian bên trái. Sau khi tham quan và lễ lạy chúng tôi lại lục tục kéo ra ngoài để lần trở về xe buýt. Tôi đứng trên thềm ngoài chánh điện mà quay máy ra ngoài quay hai dãy nhà ở hai bên phải trái cân đối nhau và chính giữa nhìn ra là cổng.
Todaiji (Đông Đại Tự) |
Chúng tôi đi trở ra cổng, tất nhiên cổng vẫn đóng và chúng tôi lại rẽ sang tay trái để đi ra ngoài. Ở đường đi nầy có cây anh đào luôn hấp dẫn mọi người, tôi cũng ghi lại cây nầy để kỷ niệm lần đầu tiên mình được chiêm ngưỡng nguyên một cây anh đào đang đầy bông trong lần đầu tiên được đặt chân trên đất Nhật.
Nguyên Thảo,
25/06/2017.