Tuesday, June 20, 2017
*Mừng Ông.
*Sân Hận.
À! "No mất ngon, giận mất khôn"
Thế ông chưa giữ được tâm hồn
Sân hận khiến ông như lửa đốt
Xui người nóng hực, dạ bôn chôn.
Lửa bốc lên cao, lửa tới đầu
Tam tinh tá hỏa, mắt chìm sâu,
Tóc tai dựng đứng, hồn bay mất
Chỉ có oang oang, hực hực đầu.
Sân hận như là đám cháy to
Đốt thiêu công đức biến thành tro
Công lao hạn mã ngàn năm dựng
Chỉ thoáng một lần cháy cả kho.
Đồ Ngông,
30-08-07.
*Ngủ, Thức.
Tớ được nghe ông "Trí" đã lâu
Tớ mong gặp mặt để đê đầu
Nhưng không biết "ngủ" hay là "thức"
Tóc có còn xanh hoặc bạc đầu.
Tớ mới nghe danh, tớ khiếp rồi
Còn đâu... teo nữa, với than ôi!
Ông ơi! Ông nhớ thương dùm tớ
Vì sợ ông nhiều, nên hỡi ôi!
Đồ Ngông,
30-08-07.
*Mừng Ông.
Tớ muốn mừng ông, nhưng tớ buồn
Bởi vì phận tớ dở ương ương
Có đâu đỉa lại đeo chân hạc
Chúng sẽ cười cho kẻ quá đường.
Tớ đứng nhìn ông tớ lại thèm
Muốn ôm mừng đại, lại kỳ thêm
Người ta không hiểu: "Thằng ton hót
Muốn bắt quàng xiên, đúng phận hèn".
Đành xa đứng ngắm, mơn tà áo
Mà tưởng ra như dự đón Ngài
Tay bắt mặt mừng coi hớn hở
Trong mơ mình lại cũng như ai?
Đồ Ngông,
30-08-07.
*Hỉ Hả!
Hỉ hả cùng nhau, hỉ hả lòng
Tớ ông, ông tớ quả vui không?
Vài ly, vài cốc mình tâm hợp
Vui thú cùng nhau, ý lại đồng!
Chẳng mắc gì ai, ta cứ vui
Hai ta túy lúy lại say vùi
Mặc trời, mặc đất quay chong chóng
Mây có bay về, lại quá vui!
Đồ Ngông,
30-08-07.
*Cái Thứ Năm.
"Trên đời có bốn cái ngu,
Làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu" (Tục ngữ, Ca dao)
Nhưng mà chưa thấm vào đâu
Làm thân chửi mướn, còn sầu thảm thương
Nhất là thân lại viễn phương
"Xía vô, nhọn mỏ" coi thường người ta.
Nhập giang theo khúc, tùy gia
Đã thân trí thức mà ra "hồ đồ"
Mũi đâu lại dán vô rào
Biết chi mà lại xía vào "ăn hôi"
Rằng xưa đã nói "kẻ tồi!"
Đồ Ngông,
30-08-07.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment