Friday, July 14, 2017

*Tọc Mạch.



*Cùng Tao Ngộ.

Mình dân ở tứ phương
Xa rời nơi cố hương
Gặp nhau trên đất khách
Đều là phận tha phương!

Tôi, chị lại cùng anh
Đều xếp cả mộng lành
Dấn thân vào công việc
Cho con trẻ học hành.

Đầu bạc trắng tháng năm
Mình thân phận âm thầm
Cho đời sau hạnh phúc
Cũng một lần trăm năm!

Gặp lại cùng nhau vui
Ôn kỷ niệm ngậm ngùi
Những ngày năm tháng cũ
Đầy ấp buồn lẫn vui.

Đồ Ngông,
01-09-07.


 

*Tọc Mạch.   


Tọc mạch, tò mò tánh khó ưa,
Nhưng quen thì cũng khó hay chừa.
"Dòm qua khe cửa" nhìn thiên hạ
"Dán mũi vô rào" khít hoặc thưa.

Câu chuyện của người toan muốn biết,
Chuyện mình lại "kín mít như bưng".
Lăng xăng, lít xít tìm người hỏi
Tọc mạch, tò mò khó dửng dưng...

Thế gian cũng lắm tánh con người
Tạo hóa bày ra, để "ngắm" chơi.
Cứ thử ngồi xem người tọc mạch
Làm sao yên được chuyện nhà người.

Đồ Ngông,
16-4-02.




*Kẻ Lù Khù.    

Lù khù, lủ khủ, kẻ lù khù
Đội mũ, mang lu, có cả dù
Ít nói, hiền queo như cục đất
Trong lòng sôi động, nét âm u!

Nhỏ nhẻ, từ từ duyên thục nữ
Như không thèm ngó, cũng không màng...
Vương vương sóng động, lòng sôi sục
Canh cánh chạnh niềm, mắt xốn xang.

Thế gian đã bảo kẻ lù khù
Không khéo chạy đi vác cả lu
Nhủ mĩ, nhu mì là ngoại diện
"Cóc khi mở miệng, chuyển mây mù"..!

Đồ Ngông,
22-4-02.




*Lợi Mình Hại Người.   

Ruộng trên có nước
Tìm cách lấy về ta
Khi cần đất khô khan
Ta đưa nước
Xuống ruộng người.
Có lợi cho ta thì ta lấy
Hại cho người, cũng chẳng chết gì ta.
Thế mới có tranh nhau
Đánh lộn,
Rồi đâm chém
Tình huynh đệ, bạn bè
Chấm dứt
Chẳng ai nhìn tới ai...
Thế gian nhiều chuyện đời như thế
Trồng cây cạnh hàng rào,
Lấn ranh đất,
Đường chung nạnh hẹ
Sạch cho mình, vung vãi đến cho người
Giành nước,
Giành mối,
Giành hàng,
Tranh nhau đoạt lợi...
Chỉ biết lợi cho mình
Không đếm xỉa đến người khác,
Muôn rắc rối xảy ra
Cũng bỡi mình "chơi gác"...
Đời hơn nhau "Ý thức"
Già đã chẳng nên thân
Sao trẻ hơn đừng khi dễ
Hiểu người,
Hiểu ta
Coi dễ, nhưng mà khó.
Thói thường ưa suy nghĩ
Nếu như mình:
Mình có muốn hay không?
Hiểu ta,
Ta hiểu được người,
Lòng không vướng bận, cuộc đời an vui.

Đồ Ngông,
25-4-02.


No comments:

Post a Comment