Saturday, February 24, 2018

*Chúng Mình.



*Chúng Mình.

Tớ nhớ ra rồi tớ với ông
Ngày nào còn kiếp sống long đong
Lang thang vất vả nơi quê lạ
Thấp thỏm ưu tư rời chợ đông.
Tâm trí nặng nề hàng khối chuyện
Nỗi niềm tha thiết bấy nhiêu lòng
Lui lui tới tới buồn trăm mối
Mình lại nhìn nhau: Tớ với ông!

Đồ Ngông,
18-09-07.




*Con Mắt.

Con mắt tròn xoe nhìn thế gian
Con ngươi lay láy cái xuênh xang
Linh hồn cửa sổ đang chơm chớp
Cái ngõ tình yêu sẽ sẵn sàng.
Ánh mắt sáng lên bao ước muốn
Sóng lòng xao động nhiều mênh mang
Mắt ưa, nhìn thích, hay ham được
Ái dục mà sanh khổ ngập tràn!

Đồ Ngông,
19-09-07.





*Hiếp Đáp!

Hiếp đáp thói thường trong cõi người
Mạnh hơn, lớn ép, đời chơi vơi
Giành nhau, tranh lợi càng o ép
Ước muốn, phần to mất tánh người!.

Hiếp đáp không chừa kẻ lớn già
Vì ham, vì lợi, vì phần ta
Không còn nhân nghĩa trong tâm tưởng
Chẳng thiết là ai: Lạ hay nhà!

Hiếp đáp thường trên những kẻ hiền
Không nguy không hại lại được thêm,
Ngu gì đi chọc vào người dữ
Chẳng khéo thì sanh mọi thứ phiền!

Đồ Ngông,
19-09-07.




*Ông Chớ Cười!

Cái mặt tèm hem, ông chớ cười
Thập thò e thẹn với ông thôi
Đừng trêu đừng ghẹo đau lòng tớ
Lại thấp lại cao xót dạ người
Lủi thủi qua ngày thân khốn khó
Lai rai năm tháng phận tôi đòi
Lỡ dơ cái mặt vì công việc
Chưa rửa tèm hem, ông chớ cười!

Đồ Ngông,
20-09-07.



No comments:

Post a Comment