Xong ngày hôm đó
là chúng tôi ở nhà phải học tới tấp lo cho kỳ thi săp đến. Những ngày học toán
cùng nhau tập hợp tại nhà Tâm Lọt để cùng giải các đề toán trong sách cũng như
giúp nhau ôn lại những phần đã học ở trường trong năm. Cái không khí thi ngập tràn
những âu lo. Gần ngày thi thì lại càng nặng nề hơn, có khi phải thức suốt đêm để
học bài, có đứa thì uống cà phê đắng, không đường, hay trà đậm để thức. Có đứa
mua bí tộ về nấu ăn mà người ta nói là bổ óc. Rồi cũng có nhóm họp nhau lại đi
ra gò mã nào đó “cầu cơ” xem trước coi mình thi “đậu hay rớt”. Nhưng chung quy
là ráng học cho “tới đâu hay tới đó”. Tôi không dám kỳ vọng nhiều, vì những kỳ
thi trước mình đã rớt mặc dù học trong lớp tương đối là khá, là hi vọng của Thầy
Cô đặt vào mình; thế mà cuối cùng mình lại bị rớt như kỳ thi học bỗng hồi Lớp Ba,
cũng như kỳ thi vào Đệ Thất ở Trường Trịnh Hoài Đức. Lần nầy tôi cẩn thận hơn nhiều,
ráng căn dặn tự nhủ lấy mình.
Trước ngày thi một
ngày, Huệ, Son và tôi cùng Chi đi xe đạp ra Tân Ba, qua Bến đò Trạm, tới Bữu
Long rồi ra Biên Hòa hẹn gặp Lực, Thạch A ở cổng trường Nguyễn Du để xem lại địa
điểm thi có thay đổi gì không, rồi cùng nhau về nhà anh của Huệ xin ở thêm 3 đứa
nữa, thành ra tất cả là 6 tên. Sáng ngày thi đầu tiên cùng thức sớm, kéo nhau lội
bộ từ nhà đến trường vì cũng không xa lắm. Bao nhiêu bí quyết học được cố dồn
cho kỳ thi nầy từ chuyện hít hơi cho dài, ém lại rồi thở ra từ từ nhiều lần trước
khi làm bài, cho đến câu nào dễ thì làm trước, câu khó làm sau; cho đến các trình
bày bài thi cho sáng sủa, dễ nhìn để chiếm lấy thiện cảm của Giám Khảo khi họ
chấm bài do mấy Thầy Cô kinh nghiệm chỉ dạy. Ngày đầu qua các môn Giảng, Luận Văn,
Lý Hóa, Sử Địa tương đối không khó nên chúng tôi còn vui vẻ khi xong ngày thi. Đến
ngày sau khi các môn buổi sáng xong thì đến trưa về nhà nghỉ ngơi để thi môn Toán
vào buổi chiều. Chưa ăn cơm thì có một đứa nhỏ tới nhà đưa cái gì đó cho Huệ, hỏi
ra thì đó là đề Toán và cách giải mà không biết là phải hay không. Chúng tôi quá
ngạc nhiên cùng bàn tán rồi theo vết xem coi đứa nhỏ từ nhà nào tới, nhưng không
tìm thấy, khi về tôi nhìn xuống đường có một miếng giấy nhỏ giống như giấy mà
chúng tôi đã nhận được trước nhà nọ khá gần với nhà chúng tôi ở. Về nhà ăn cơm,
nghỉ ngơi đôi chút rồi đến trường thi vào buổi chiều có môn Toán. Đề mà “nói lộ
ra” không đúng rồi, nhưng dù gì chúng tôi cũng cám ơn người đưa tin. Môn Toán nầy
đa số chúng tôi đều làm được. Sau cơm nước chiều xong, tôi, Huệ, Son, Thạch, Lực
đến cám ơn người đưa tin ấy, thì ra đó là một chị gái đang học lớp Đệ Nhị cũng đang
chuẩn bị cho kỳ thi Tú Tài I, chị cho biết là có người bạn nhận được đề như thế
đó nên chị cho hay thế thôi, chứ không biết là có đúng hay không? Rồi mấy ngày
thi cũng qua nhanh. Môn cuối cùng là môn “Nhiệm ý” tức là môn Nhạc và Vẽ, ai muốn
thi môn nào thì tự chọn. Tôi chọn môn Vẽ. Đề tài là vẽ bàn tay nắm hoặc xòe. Cái
bàn tay nầy khá vui, có đứa vẽ bàn tay giống như hình bàn tay của các Thầy bói,
có đứa vẽ hình nắm tay một cục giống như đang thoi người ta, trông ngộ nghỉnh
thật. Thế là cuộc thi quyết định nầy đã xong. Mọi thí sinh tan hàng trở về nhà,
hồi hộp mà đợi trông! Bốn năm đèn sách mới có một lần! Trước khi đi về nhà chúng
tôi có ghé qua nhà của chị đưa đề toán hôm trước thăm chị và chúc cho chị thành
công trong kỳ thi cử sắp tới. Sau đó mấy tuần khi báo chí cho biết kỳ thi có kết
quả, tôi, Son Huệ, hẹn nhau ngày giờ để đi xem kết quả. Với kết quả kỳ đó, chúng
tôi kể cả Thạch A, Lực đều vượt qua được, chỉ có Chi là rớt, cũng là một điều buồn.
Sau bốn năm lên học trên Tân Uyên từ con số hơn mười đứa, đoàn chúng tôi rốt cuộc
chỉ còn lại 5 đứa vì mấy người kia đã rời nhà trường trước khi kết thúc bậc
Trung Học Đệ Nhất Cấp và Chi là người sau cùng. Rồi Thạch A, Lực xin chuyển về
Trịnh Hoài Đức vì Thạch A ở Búng và Lực đã chuyển về ở Bình Nhâm từ lúc Tân Hội,
Tân Long có lịnh phải tản cư, không thể ở trong đó được vì tình trạng chiến tranh.
Còn Huệ, Son xin về Trường Trung Học Công Lập An Mỹ; riêng tôi lưỡng ước, nhưng
sau cùng do hoàn cảnh riêng của mình nên thôi xin về An Mỹ luôn vì sợ không đủ
sức theo học ở Trưòng Trịnh Hoài Đức dù rất muốn, và là mơ ước trong nhiều năm
trời. Còn tất cả những bạn bè khác trong lớp, ai đậu được bằng Trung Học đều
chuyển về Trường Trung Học Công lập Ngô Quyền bên Biên Hòa.
3* Về Trường Trung Học Công Lập An Mỹ:
Trước khi ngày tựu
trường khoảng chừng 2 tuần lễ, tôi cùng đi với Son, Huệ lên văn phòng trường Tân
Uyên xin giấy chuyển trường. Trong thời gian nầy chỉ có người Văn phòng phụ trách,
đồng thời có vài Thầy Cô phân công phụ giải quyết công việc trường chung với
Ban Giám Hiệu, đồng thời lo chuẩn bị cho việc khai giảng niên học mới. Lần nầy
có gặp Thầy Khánh, nhưng rồi không biết đến chừng nào mới gặp lại, Thầy trò
chia tay bùi ngùi và những lời chúc sức khoẻ, sự thành công trong tương lai. Về
đến nhà chúng tôi không vội vã để đi đến trường mới, nhưng cũng không hẹn đi
chung với nhau vì mỗi đứa cần phụ giúp công việc nhà khá bận rộn trong thời gian
nầy. Do vậy mà tôi hẹn với Tong, bạn gần nhà cũng là bà con cô cậu xa với tôi,
ngày đi lên An Mỹ để nộp giấy giới thiệu và trình diện với trường cho niên học
mới tôi về trường nầy học lớp Đệ Tam.
Nguyên Thảo,
22/08/2023.
No comments:
Post a Comment