Saturday, September 11, 2010

Thơ Đồ Ngông (tt)

*Cũng Tại Ông!

Tại ông dân chúng quá lầm than!
Nghèo khó cho nên tệ sẵn sàng
Giàu có thường hay sanh lễ nghĩa
Bần cùng đạo tặc phải cưu mang.

Đừng trách vì sao dân khó sai
Tại ông? Ông có biết đâu ngày
Ông làm gian khó người lì lợm
Đủ cách mà sinh cuộc sống này!

Đồ Ngông,
11/08/10.

* Ông Là Tiến Sĩ?

Ông là Tiến Sĩ
Ông đã làm được gì rồi ông nhỉ?
Ông lấy mảnh bằng
Để dở mặt vênh vang
Đem bằng ra để có chút khoe khoang
Mà thực chất chẳng là gì cả?

Ông là Tiến sĩ
Đất nước nầy còn nhiều lầm than quá nhỉ?
Tài năng chi ông chẳng vực nó lên
Hay đã chăng? Là Tiến sĩ lềnh khênh
Tiến sĩ “dỏm” để khua môi múa mặt!

Tiến sĩ như những bia
Xếp hàng trong Văn Miếu
Đem thực tài để xây dựng non sông
Chứ còn ông
Tiến sĩ “dỏm” cứ tha hồ lất khất
Đất nước này một mai có mất
Cũng do khối người Tiến sĩ “dỏm” như ông!

Đồ Ngông,
12/ 09/10.


*Tội Cho Anh!
(Tặng T/S Ngô Bảo Châu)

Lãnh huy chương
Người cao quý của “Một nhân tài Toán Học”
Thế lại hiện ra
Một bài Toán Học thật là cay!
“Cho nhân loại hay là cho đất nước?”
Cho nhân loại thì ư là dễ
Cho đất nước mình mới thật là “chua”!
Có muốn chăng
Cũng hãy còn nhiều việc:
Quan điểm, Lập trường, Tiện nghi, Tha thiết,…
Có muốn làm
Hoặc đã lại là không?
Một bài toán làm cho bên ngoài lại dễ
Mà quả là
Thật khó ở bên trong
Tội cho anh, nỗi canh cánh bên lòng
Cho đất nước...! Sao lại đành khó quá!

Đồ Ngông,
12/09/10.

No comments:

Post a Comment