Friday, March 18, 2011

Thơ Nguyên Thảo (tt)

* Đêm Khuya Nghe Dế Kêu.

Trằn trọc canh khuya lắm nghĩ suy
Lắng nghe dế hát tiếng tỉ ti
Con người lắm sự đầu nên bạc
Nhân thế đa đoan tội cứ ghi.
Lăn lộn bao năm đời mỏi mệt
Thảnh thơi giây phút chẳng ra gì
Bao giờ quay lại tìm nơi cũ
Thấp thoáng bóng mờ, sương đẫm mi!

Nguyên Thảo,
07/03/11.



* Lang Thang!

Lang thang vô định mệt nhoài
Lặng im nghe tiếng, tìm về cố hương
Đốt lên ngọn đuốc soi đường
Mon men chân lý, tình thương vô bờ
Xa rồi của loạt ngày mơ
Hòa trong vĩnh cửu, cùng vào hư không!

Nguyên Thảo,
18/03/11.



* Hư Không!

Chẳng sanh mà chẳng diệt
Chẳng biến cũng chẳng tan
Đường “rail” cho tàu tiến
Tâm trải khắp vô cùng!

Hư không cùng khắp cả
Trong thế giới vô biên
Nương hư hông mà lớn
Cũng hư không mà về!

Hư không chẳng cảnh tượng
Hư không chẳng chúng sanh
Hư không là khoảng trống
Nương hư không mà trụ
Với hư không mà thành!

Nguyên Thảo,
18/03/11.

No comments:

Post a Comment