* Điểm Cuối.
Ra đi từ thuở hồng hoang
Hàng ngày ta nhặt lá vàng thời gian
Đếm đi đếm lại muôn ngàn
Mà sao chẳng xiết, vội vàng ngẩn ngơ
Chẳng gì lại một bài thơ
Điệu ru ân oán, còn thừa kiếp sau
Hay là ta lại quay đầu
Lần về nguồn cội, tìm câu khởi đầu
Trút đi hàng khối nỗi sầu
Vui trong an lạc là nơi cuối cùng.
Nguyên Thảo,
16-01-05.
* Thảnh Thơi.
Dạo chơi trên cỏ thảnh thơi
Mây bay ta cũng gởi lời hỏi thăm.
Đôi chim trong bụi thì thầm
Ta nghe rúc rích hàng trăm gọi mời,
Đường vui trong nắng rong chơi
Lâng lâng đối cảnh nhạc lời vô ưu.
Đồ Ngông,
07-09-07.
* Đời Người!
Thoáng qua là một đời người
Chỉ trong hơi thở gọi là nhân gian
Mang theo tội nghiệp ngút ngàn
Đi vào chánh báo, môi trường làm y
Nhân nhân, quả quả tương tri
Ngồi yên trải nghiệm đường đi, lối về!
Đồ Ngông,
22/10/10.
* Hạt Nhân.
Hạt nhân xưa nằm trong chéo áo
Quanh quẩn nhìn ta lại tìm Tâm
Tâm xưa núp bóng con người
Người cần yên tịnh, đi tìm dáng Tâm!
Đồ Ngông,
22/10/10.
* Phút Giây!
Phút giây trầm lặng lắng lòng
Đi vào an lạc, phá vòng trầm luân
Nghe nơi sáo nhạc vang lừng
Hồn ta vang khúc, với lời ngợi ca!
Đồ Ngông,
07/12/10.
No comments:
Post a Comment