Lại qua phà Cần Thơ
Người lớp lớp đợi chờ
Xe lên, rồi xe xuống
Đợi, đợi phà sang sông.
Đầy tiếng gọi tiếng kêu
Đầy tiếng bước dập dìu
Người người như vội vả
Rút, rút phà qua sông!
Đồ Ngông,
26/08/10.
* Thôi, Không Còn Nữa! (Cần Thơ)
Đã thôi không còn nữa
Cảnh dập dồn qua sông
Cảnh mua và cảnh bán
Cảnh om sòm chợ đông!
Chiếc cầu bắt ngang sông
Làm thay đổi hẳn dòng
Trào lưu trong cuộc sống
“Đã có cầu qua sông!”
Đồ Ngông,
26/08/10.
* Tưởng Niệm Cho Người Nằm Xuống! (Cần Thơ)
Ta nghiêng mình kính cẩn
Một phút, chút lắng lòng
Cho những người nằm xuống
Đã chết lúc thi công!
Sự cố cầu Cần Thơ
Để mai thiên hạ nhờ
Có cầu đời thay đổi
Vùng sông nước nên thơ!
Đồ Ngông,
26/08/10.
* Trở lại Đường Đi!
Khép kín một vòng đi
Nghe tiếng gió thầm thì
Quê hương mình thế đó
Mộc mạc lẫn diệu kỳ!
Những điệu hò tiếng ca
Trời nắng lên sáng lòa
Trong vườn và ven biển
Người vẫn rộn tiếng ca!
Quê hương mình vẫn đẹp
Những tình cảm thân thương
Những con người khép nép
Nét đáng yêu lạ thường!
Quê hương đang bừng sáng
Sau nỗi hờn chiến tranh
Người người vươn sức sống
Một đất nước an lành!
Đồ Ngông,
26/08/10.
No comments:
Post a Comment