*Thơ Về Bình Dương! (tt)
*Bến Súc.
Bến Súc nghe qua tưởng gỗ rừng
Cây to cưa khúc nửa lưng chừng
Đem đưa ra bến thuyền chuyên chở
Thuyền tới, thuyền lui chẳng lúc ngưng.
Bến Súc ngày nao, lúc chiến tranh
Điểm “Tam Giác Sắt” hai bên giành
Đưa dân di tản về Gò Đậu
Luôn cả bò heo…Ôi! Chiến tranh!
Bến Súc đi rồi bỏ áo xưa
Thanh Tuyền xanh mướt đẹp duyên ưa
Dập dìu người đến, đi lưu luyến
“Bến” vẫn hãy còn, “Súc” đã xưa!
Đồ Ngông,
24/04/12.
*Bến Chùa.
Rằng sao lại gọi Bến Chùa
Ngày xưa ở “Bến” có “Chùa” đó chăng?
Chùa nay có có còn không
Qua thời chinh chiến có mong chi còn!
Đồ Ngông,
24/04/12.
*Bến Tranh.
Thuở nào rừng có lắm tranh
Cắt tranh để "đánh" (đan, bện thành tấm) lợp lên mái nhà
Hay là “Bến” chỗ đem ra
Gom tranh lại bán cho người đến mua?
Đồ Ngông,
24/04/12.
*Cỏ Trách.
“Trách” chi loài “Cỏ” vô tình
Thế mà “Cỏ” lại “Trách” đường nhân gian
“Cổ” hay là “Cỏ” nội ngàn
Người ưa gọi “Cỏ”, trách than làm gì!
Đồ Ngông,
25/04/12.
No comments:
Post a Comment