Sunday, January 25, 2015

*Ngẫm Cười!


*Thơ Đồ Ngông. (tt)


*Ngẫm Cười!

Ngẫm cười thiên hạ đảo điên
Ra tài khôn vặt, mọi miền lừa nhau
Gieo cho những nỗi niềm đau
Tranh nhau những cái mưu cầu mà nên
Lương tâm đâu kẻ ngồi trên
Thiện đâu cho bóng người bên dưới cùng!
Thế gian nếp sống mông lung
Thiên đàng, địa ngục biết đâu mà mò!

Đồ Ngông,
26/01/2015.



*Thế Gian Có Còn!

Có còn chi nữa đâu
Người thường mang nỗi sầu
Hi vọng chồng cao ngất
Tìm mãi chẳng thấy đâu?

Đi tìm một người cho
Đi suốt chẳng có bờ
Đi đi, rồi đi nữa
Bóng người mãi xa mờ!

Không biết đến khi nào
Nhìn trời chỉ thấy sao
Mênh mông là sa mạc
Cát phủ khắp lối vào!

Đồ Ngông,
26/01/2015.

No comments:

Post a Comment