Friday, June 17, 2016
*Mỹ Du. (12)
Chuyến bay UA 4967 của hãng United đến 11 giờ 30 mới cất cánh và chúng tôi mất 2 giờ 30 đến phi trường của Houston. Thời gian chờ đợi dự trù là 45 phút, nhưng chuyến bay bị đình lại đến gần 5 giờ chiều chúng tôi lên chuyến bay UA 1644 của hãng United để về Orlando. Xuống máy bay vào lúc 9 giờ 30, lấy hành lý và về đến nhà của Thầy Phương vào lúc 11 giờ đêm. Thầy Phương đã nấu sẵn cháu gà để mọi người ăn lót dạ. Chúng tôi có một đêm ngủ ngon mặc dù lạ chỗ nhưng vì đường xa quá mệt!
Vậy mà, sáng hôm sau cũng còn dậy sớm được, rồi lại điểm tâm bằng món cháu gà tiếp theo. Mấy đứa nhỏ được cậu Bi và cô bồ tính đến kế hoạch chở đi ra trung tâm Thành phố Orlando hay thường gọi là “downtown”, tất nhiên là ba má nó cũng phải có người đi theo. Còn vợ tôi, dì tám, dì út (Dung) lại muốn đi mua chút ít đồ ở Cosco. Phương chở đi và tôi đi theo. Còn toàn bộ thì ở nhà nghỉ ngơi để ngày mai sẽ tính đến chuyện đi một vòng vào tham quan một phần Disneyland ở đây.
Chúng tôi về lo chuẩn bị cho buổi ăn trưa, rồi kéo đến buổi ăn chiều. Chiều ngày nầy chúng tôi ăn uống sớm hơn để tới 7 giờ tối sẽ đi qua vùng Saint Petersburg thăm Quang. Quang thuộc lứa tuổi của cậu chín nó, tức là em vợ tôi; nhưng cũng là em của mấy ông bạn học với tôi, nên vẫn là chỗ thân thiết. Quang đi theo diện bảo lãnh thân nhân bên gia đình vợ, vì vừa rồi bị tai nạn trong hãng nên còn dưỡng bệnh. Nhân dịp nầy cậu chín nó muốn sang thăm Quang, tôi và Hùng cũng đi tùng theo. Đường từ Orlando sang bên Quang ở khá xa, dù đường xa lộ cao tốc nhưng chúng tôi cũng mất hơn hai tiếng đồng hồ mới đến nơi. Đường qua đoạn cầu vượt hồ hay biển gì đó cũng dài nhưng do vì ban đêm nên chúng tôi không nhìn thấy rõ. Phương ghé qua nhà mấy ông bạn đồng hương ở Tân Ba xin chút ít “lá dang” để ngày mai nấu canh chua gà cho nhớ mùi vị của quê hương miền Đông Nam bộ trước khi đến nhà Quang.
Đến nhà Quang vào lúc 9 giờ 30, vợ chồng Quang đã lo sẵn một ít tôm để thết đãi bạn bè vài chai bia gọi là tình thân lâu ngày mới gặp. Đến nay, tôi gặp lại vợ chồng Quang cũng đã là gần 35 năm sau khi tôi từ giã trường học ở Thuận An (Lái Thiêu và Dĩ An) để trở về dạy ở Tân Khánh (thuộc huyện Tân Uyên) vì trong lúc đó ai cũng phải lo đối phó đến những vấn đề khó khăn trong việc mưu sinh cho bản thân và gia đình do cái thời kỳ “bao cấp” tạo ra mà ít khi nào có dịp để gặp nhau.
Cô Loan (vợ Quang) thì nét cũng như ngày nào mặc dù tuổi đã khá, còn Quang thì có ốm đi do tai nạn, nhưng chẳng khác gì nhiều so với ngày xưa. Những câu chuyện cũ, những bạn bè được nhắc lại như một thời kỷ niệm. Người xưa đã đúng khi bảo rằng: “Già thường hay sống về kỷ niệm”. Kỷ niệm đẹp như thế đó mà không nhắc thì nhắc ai và cái gì bây giờ. Ừ! Thì cứ sống về kỷ niệm cho vui vậy mà!
Tâm tình nào cũng vậy đều có hồi phải kết thúc, đến 1 giờ khuya chúng tôi đành phải giã từ gia đình Quang với những lời chúc tụng sức khoẻ, bảo trọng mà không biết đến bao giờ mới gặp lại sau khi chụp với nhau vài tấm hình lưu niệm. Sau chiến tranh nhiều người đành phải lưu lạc tận những phương trời xa xăm và trở thành “đoàn người lưu vong, vô tổ quốc”. Ôi, các con người lãnh đạo “có hay”?
Công nhận Thầy Phương có sức khỏe tốt, cả thời gian dài đều lái xe để chở mấy ông bạn già và gia đình đi khắp nơi từ Las Vegas, qua Salt Lake City và về đến tận Florida. Chúng tôi về đến nhà Phương ở Hiawassee vào lúc 3 giờ 15 khuya. Mọi người đã ngủ yên giấc từ lâu.
Sáng tất cả vẫn thức dậy sớm lo ăn uống để chuẩn bị đi đến khu Epcot của Disneyland ở đây. Ngưòi ta nói Disneyland ở Orlando (Florida) nầy rất lớn, có thể nói là lớn nhất thế giới của công ty The Walt Disney. Nó lớn cũng phải vì nó gồm tất cả là bốn khu vực: Khu Magic Kingdom Park mà Phương nói giống như khu trò chơi của Disneyland ở California, khu Disney’s Holliwood Studios, khu Disney’s Animal Kingdom giống như là sở thú và khu Epcot là khu vực gọi là Lễ hội quốc tế về thức ăn và rượu nho của các gian hàng đại diện cho nhiều xứ hay quốc gia.
Theo tài liệu thì Disneyland ở Orlando (gọi là Disney World) được công bố thành lập vào ngày 15/11/1965 giữa anh em Walt Disney, Roy O. Disney cùng đại diện chính quyền Florida là ông W. Haydon Burns và bắt đầu xây dựng vào năm 1967 đến 1/10/1971 thì khánh thành. Disney World nằm ở Bay Lake gần Orlando với diện tích khoảng trên 11,000 mẫu tây. Đầu tiên được mở là Magic Kingdom, kế tiếp là Epcot (viết tắt của “Experimental Prototype Community of Tomorrow” mở năm 1982), rồi Hollywood Studios (1989), và Animal Kingdom (1998).
Đúng 9 giờ sáng chúng tôi đã có mặt và xếp hàng mua vé vào cổng của khu vực Epcot. Biểu tượng của khu vực nầy là quả cầu màu kim loại trắng sáng, sừng sững thật lớn ở bên trong đường vào mà người ta gọi Spaceship Earth. Chúng tôi đi một vòng bên trong thấy có những trò chơi trên những rô-bô lớn mà vài đứa trẻ đang ngồi trên đó. Sau khi đi vệ sinh thì ai muốn đi đâu thì đi, nhưng đến giờ trưa hẹn đến đợi nhau ở đây rồi tính sau.
Tôi đi với Tường và con Tường là Thu thả dọc dài xuống khu Showcase Plaza nhìn người ta làm những món ăn cùng trưng bày cây cối, đặc điểm của xứ sở của họ như Dominican, Greece, Hawai’I, Scotland, Patagonia, New Zealand rồi đến các World Showcase như Canada, United Kingdom và France. Đến đó thì đã quá trưa và Tưòng cần internet để lo vài công việc của hãng ở bên nhà, chúng tôi đành quay lại và cùng nhau chia buổi ăn trưa ở những ghế nghỉ chân ở bên đường đi vào… Trên cao có đường xe lửa một đường rầy, nhưng xe lửa ấy lại từ khu vực Magic Kingdom chạy vòng sang chứ không phải là của khu vực Epcot nầy. Sau đó thì Tường và Thu đến gần quả cầu lớn để có Wi-Fi mạnh hơn mà lo công việc, còn chúng tôi thả lần về hướng Tây để tham quan khu Imagination và The Land, chơi vài trò chơi ở đó để rồi tới giờ đi ra chỗ hẹn và chuẩn bị đi về vào lúc 3 giờ chiều.
Về đến nhà Phương cũng là quá 4 giờ rồi cùng nhau lo sửa soạn buổi ăn chiều. Sau nghỉ ngơi và hát karaoké.
Sáng hôm sau mấy đứa nhỏ tính chuyện đi Magic Kingdom do Cậu Bi và bạn gái chở đi. Tất nhiên ba nó phải đi theo. Còn mấy bà thì đi “outlets” do Phương chở đi, rồi Phương lại phải quay trở về đi với Hùng để lo vấn đề xe mướn bị đụng móp đít không biết tự lúc nào. Tôi, cậu chín ở nhà nghỉ ngơi. Rồi một ngày nữa lại qua đi!
Hôm nay vì Phương tính đưa mọi người ra bãi biển chơi cho biết và ai muốn tắm biển thì tắm, do đó không cần phải dậy sớm. Vì vậy mà mọi người được dịp ngủ nướng cho đã giấc sau những ngày mệt mỏi. mặt trời lên cao thì mọi người cũng phải dậy thôi, rồi lo ăn sáng. Mấy bà chuẩn bị đồ ăn uống mang theo, còn Phương thì lại chuẩn bị phao ở nhà đã có sẵn.
Đến 12 giờ thì đoàn khởi hành ra biển, chia nhau đi trên ba xe, Phương dẫn đầu. Từ nhà ra biển cũng khoảng chừng hơn một tiếng đồng hồ. Đó là vùng biển Volusia County và chúng tôi đậu xe ở New Smyrna Beach. Những người lớn thì không tắm chỉ đi vòng vòng xem bãi biển thôi, còn những đứa nhỏ thì thích tắm hơn. Bãi biển nầy thoai thoải, không dốc lắm, sóng không cao, nước trong, cát lại trắng xem ra thì cũng đẹp. Tôi quên đi tên của biển nầy là Đại Tây Dương mà cứ nhớ là Đại Dương nào cũng là Đại Dương chứ không là cái tên riêng do người ta đặt. Giờ nầy không nhiều người trên bãi biển chắc vì không phải là mùa Hè, mà cũng có thể là ngày này vẫn là ngày làm việc nên không mấy ai rảnh rang để đi tắm. Thầy Phương cố bơm phao cho mấy đứa nhỏ đem đi tắm, nhưng phao đã bị xì vì lâu quá không sử dụng.
Sau khi ăn uống thì những đứa nhỏ không muốn tắm nữa, nên mọi người quyết định về để lo trả xe đồng thời đón phái đoàn của những người bạn từ phía Tampa, Saint Petersburg tối nay sẽ lên chơi và tiễn đưa phái đoàn Úc ra phi trường để trở về Cali; còn Dung, Hùng, cháu Bi và cô bạn gái của nó sẽ trở về Salt Lake City; và Tường, Thu về Cali đợi chuyến bay về việt Nam.
Về đến nhà vào lúc 5 giờ thì phái nữ lo chuẩn bị buổi ăn chiều; còn Phương, Hùng, Bi và Cậu Chín đi trả xe. Ăn uống vừa xong thì phái đoàn Tampa đã lên đem theo chai rượu mạnh để cụng ly tiễn biệt lâu ngày mới gặp lại nhau ngay cả với Hùng, Dung vì họ cùng là đồng hương ở Tân Ba. Nhất là Mỹ nhỏ kể chuyện rất sôi nổi, vui vẻ, có duyên mà lại thích ca hát; có thể xem như là người hễ mở lời là thành bài ca vọng cổ hoặc các bản nhỏ (của cổ nhạc), chắc đêm nay Mỹ nhỏ trở thành đối tượng của ca sĩ Tường rồi. Mỹ nhỏ than rằng: “Hồi ở Việt Nam thì em giống Mỹ (vì là Mỹ lai), nhưng khi qua Mỹ thì em lại giống Việt Nam”. Mọi người cười ồ tán thưởng ý tưởng ngộ nghĩnh ấy bằng những tràng pháo tay! Tiệc dù lâu thì cũng phải tàn. Chúng tôi phải đi ngủ để hôm sau dậy sớm mà ra phi trường!
Nguyên Thảo,
16/06/2016.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment