*Thơ Đồ Ngông! (tt)
Ngẫm cười thế sự đa đoan
Thời nay người lại tạo loài rô-bô
Làm trong nhà máy cơ hồ
Thay cho công cán mà người bỏ ra
Giúp cho kỹ nghệ đẫy đà
Tạo thêm sản phẩm đưa ra thị trường.
Thế mà lại phải thảm thương
Có người lại biến người thành rô-bô
Một khuôn, một mẫu xô bồ
Ngợm không ra ngợm, người không thành người.
Như dòng nước phải chảy xuôi
Đâu đâu một kiểu, một bầy như nhau
Từ trong tư tưởng cái đầu
Đi vào hành động để xây Thiên Đường
Thiên Đường còn ở viễn phương
Đã chưa thấy bóng… đau thương lại tràn!
Đồ Ngông,
03/06/2016.
Saturday, June 4, 2016
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment