Tuesday, December 12, 2017
*Xin Hỏi.
*Cuộc Đời Vui.
Vui sao đời không hận
Những việc phải ta làm
Lìa xa các việc ác
Từ bỏ những gian, tham.
Lòng có nhiều hoan hỷ
Thân thấy được khinh an
Lại nhiều cảm thọ lạc
Rồi tâm thường định, an.
Đồ Ngông,
05-09-07.
*Xin Hỏi.
Xin hỏi ông rằng: "Sao thế ông?
Càng, ngoe đâu hết lại mình ông
Thuở xưa lẫm lẫm ngàn tôi tớ
Lúc nọ vang vang vạn tiểu đồng
Thanh thế lẫy lừng ra mấy cõi
Hồng danh xứng đáng vững như đồng
Bởi ai xui khiến đành như thế?
Càng rụng, ngoe rơi, lại hóa ngông".
Đồ Ngông,
07-09-07.
*Thảnh Thơi.
Dạo chơi trên cỏ thảnh thơi
Mây bay ta cũng gởi lời hỏi thăm.
Đôi chim trong bụi thì thầm
Ta nghe rúc rích hàng trăm gọi mời,
Đường vui trong nắng rong chơi
Lâng lâng đối cảnh nhạc lời vô ưu.
Đồ Ngông,
07-09-07.
*Chuyện Quỷ Dạ Xoa.
Có con quỷ Dạ Xoa
Vô cùng xấu xí
Chọn trên tòa bỏ trống
Để ngồi cao.
Mọi người nhôn nhao
Trở nên sân hận.
Quỷ được vui mừng
Vì mỗi lúc
Càng thêm xinh xắn.
Người giận lắm,
Quỷ lại đẹp thêm ra!
Người người lấy làm lạ
Tại đâu
Mà như thế?
Trời Đế Thích
Lặng im cung kính
Những ba lần
Đành chấp tay xưng
Quỷ Dạ xoa hoàn hình như cũ.
Cũng vội vàng
Hình biến đi xa!
Nỗi sân hận
Nuôi dần nết xấu
Trong đời này
Nhân thế
Vẫn nhiều người chưa thể nhận ra
Cho nên trần tục mới gọi là!
Đồ Ngông,
08-09-07.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment