Sao
không ngẫm nghĩ lại mình
Vì
đâu thiên hạ khiếp kinh hãi hùng
Lánh
xa như thể cùi phung
Thế
mà cứ tưởng ta thương mọi người
Đâu
rồi những nụ cười tươi
Nét
buồn héo hắt, tìm đường trốn xa
Bao
năm cũng lại bỏ nhà
Đến
nay vẫn có, người ra bên ngoài
Trăm
phương nghìn cách cao bay
Để
bầy cú vọ xé tan mảnh đời
Thế nào? Có biết ai ơi!
Đồ
Ngông,
13/09/2020.
No comments:
Post a Comment