Thursday, January 13, 2011

Thơ Nguyên Thảo

* Khoảng “Lặng” Cuộc Đời!

Có những lúc hụt hẫng
Mình cảm thấy chơi vơi
Đời dường như tẻ nhạt
Đầu óc rối bời bời!

Có những lúc buồn nôn
Cuộc sống chẳng ra hồn
Ta không nhìn ta nữa
Chẳng thiết tha gì hơn!

Những khoảng “lặng” cuộc đời
Thường xây dựng cơ ngơi
Vào phút giây trầm lặng
Để lòng buồn lên ngôi!

Nguyên Thảo,
27/12/10.



* Lặng Thinh!

Đứng nghe chết lặng trong hồn
Gió mưa háo hức, nỗi buồn chơi vơi
Đuổi nhau về cuối nẻo trời
Nhìn ta, ta lại nhìn ta tủi lòng
Cơn buồn cứ mãi mông lung!

Nguyên Thảo,
29/12/10.

No comments:

Post a Comment