Tuesday, April 19, 2011

Thơ Đồ Ngông (tt)

* Tuổi Già!

Tuổi già ngồi ngắm mây bay
Ngồi ôn kỷ niệm những ngày xa xưa
Những thời, những chuyện mình ưa
Như là đắc chí, hay chưa đạt thành
Vào đời một cuộc đấu tranh
Rồi ôm kỷ niệm, ra về tay không!

Đồ Ngông,
14/04/11.



* Ngẫm!

Ta:
Một chiếc xe
Bị lật
Những trái dưa hấu
lăn tròn
Một đám người
thừa cơ chạy tới ăn hôi!
Giữa sự thiệt hại
Và khổ đau của người khác!

Người Nhật:
Sau trận động đất
Sự tàn phá
Tan hoang nhiều phần trong thành phố
Lại tới sóng thần
Cao hơn 10m vùa theo trên mặt đất
Sự khủng khiếp,
Nhiều người biến mất
Trên cuộc đời đau thương trong chốc lát!

Nhà máy lọc dầu
Lửa cháy tràn lan!
Nhà máy điện
hạt nhân
Sắp trở thành tai họa!

Năm mươi nhân viên
Tình nguyện
Giữa tình huống chết người!

Một đoàn người
sắp hàng dài
để được phân phát thức ăn và chất đốt
Giữa trời lạnh giá băng
Không một hề hỗn loạn!

Một đứa bé 9 tuổi
Được người cho thức ăn
đỡ đói
trước lúc nhận hàng!
Nó không ăn, lẳng lặng
Đem quà bỏ vào thùng phân phát
Và trở về chỗ đợi để được nhận phần!

Cả thế giới theo dõi
Trên truyền hình, báo chí
Phải ngưỡng phục,
Cúi đầu.
Một dân tộc
Quả là vĩ đại!

Thấy Người mà phải ngẫm lại Ta
Biết đến bao giờ?
Bao giờ?
Bao giờ Ta được cao đầu, đây anh nhỉ?

Đồ Ngông,
18/04/11.

No comments:

Post a Comment