Saturday, April 2, 2011

Thơ Đồ Ngông (tt)

*Cuối Mùa!

“Cạn sòng mới biết rô trê” (Tục ngữ)
Cuối mùa mới biết rằng ai dữ hiền
Tưởng rằng đạo đức thâm niên
Chẳng ngờ cũng thuộc “bạn hiền lục lăng” (lục lăng thảo khấu)
“Dạ thưa” cũng lại lăng xăng
Chỉ là che đậy bản năng lọc lừa
Cố làm thiên hạ thân ưa
Chẳng qua là để “giết người sau lưng”!

Đồ Ngông,
30/03/11.



*Chuyện Hiếm Có!

Những con người vô tâm
Trở thành nhà báo
Chúng viết gây hận thù
Để làm tay sai cho Tổ chức!

Chúng đã tạo nhiều phiền phức
Làm tan nát cả một cộng đồng
Chúng là một nhóm không đông
Nhưng quậy phá chưa từng dễ thấy!

Ỷ có một tờ báo
Cò ke lục chốt lại một bầy
Tha hồ viết mà chửi
Chửi hết bên kia lại chửi tới bên nầy
Kéo thêm người từ ở phía tây
Sang phía đông thêm vài nhà thơ nổi tiếng
Thân phận “Tay sai” táp thêm vài miếng
Để cùng nhau “vác chiếu ra tòa”!

Một lủ lâu la
Quyên tiền ủng hộ
Cuộc đời chơi vui, phản đi vài vố
Dân chúng ơi! lại bị dối lừa
Tiền ủng hộ chẳng nhằm trúng chỗ
Góp cho nhiều để lại nuôi ong
Nuôi cho béo được nhiều nọc độc!

Ngẫm nghĩ cũng buồn cười
Người ta viết để có ích cho đời,
Thiếu bao nhiêu điều để viết
Sao không viết, mà lại viết chửi người?

Đôi người làm báo
Cả nhóm tay sai
Viết để được ra tòa
Ôi, quả thật là hay
Đáng được ghi vào bia lịch sử
“Viết và làm báo để được ra tòa!”
Chuyện hiếm hoi, mà lại thêm điều hi hữu!

Đồ Ngông,
30/03/11.

No comments:

Post a Comment