*Thơ Đồ Ngông! (tt)
*Ngẫm Cười!
Ngẫm cười những kẻ dẫn đường
Đường đi không biết, có đâu ngọn ngành
Cứ ngờ ta lại khôn lanh
Đứng trên thiên hạ, tranh giành dẫn đi
Đi đi, ngang dọc trường kỳ
Đi lên, đi xuống hàng hàng cứ đi
Đi sao chưa khỏi lối mòn
Loay hoay sửa đổi tháng tròn, năm qua
Đi trong chán nản la cà
Ù lì, thơ thẩn như là đi chơi
Đi như những kẻ chây lười
Lại thêm cướp giựt, một thời đớn đau
Cứ rằng tại bỡi vì đâu
Vì là cũng tại “người ngơ” dẫn đường!
Đồ Ngông,
23/03/2016.
*Dài Đuôi!
Con mèo cứ mãi đứng khen
Dài đuôi, xứng đáng là đuôi con mèo
Con mèo đứng mẽo mèo meo
Ngắm đuôi rồi lại khen mình dài đuôi
Ngày ngày cứ mãi tươi cười
Ra vô nhìn ngắm cái đuôi mình dài
Không hay mình chẳng bằng ai
Vô tài, thiếu đức, đường dài kém hơi
Đua nhau trên một cuộc chơi
Rồi ra mới biết “Mèo khen đuôi dài!”
Thương thay những kẻ bất tài
Lôi theo thiên hạ, kéo dài khổ đau!
Đồ Ngông,
23/03/2016.
Wednesday, March 23, 2016
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment