*Thơ Nguyên Thảo. (tt)
Anh biết rằng anh: Yêu em rồi!
Vì sao anh nhớ mãi không nguôi
Mây trời bảng lảng lòng vô cớ
Nỗi buồn vương vấn vẫn không thôi!
Theo gió, tâm tư với gió reo
Ngàn cây lay động, lòng cheo leo
Vươn lên, vươn với khung trời nhỏ
Hụt hẫng niềm mơ gió đưa vèo!
Mơ thấy rằng em lại đến đây
Bàn tay dan díu cùng bàn tay
Làn da, hơi ấm nương nhau chút
Anh sẽ khẽ rằng: Yêu lắm thay!
Nguyên Thảo,
05/08/2016.
Sunday, August 7, 2016
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment