Wednesday, August 17, 2016

*Lòng Vòng Trên "Bắc Úc". (1)



Chúng tôi chưa dự trù lên Bắc nước Úc trong khoảng thời gian nầy, nhưng vì nhân chuyến đi hỏi thăm để: Nếu có dịp thì sang vùng đất Tân Tây Lan của những con Kiwi, cùng trái cây Kiwi fruit của giống người Maori tham quan xem thế nào. Hỏi thì chưa ra gì, nhưng chị Thới đã ngỏ ý cùng Tina của công ty lữ hành Goodwill Travel về việc “đặt chuyến” đi lên vùng Bắc Úc làm chúng tôi cũng phát nôn. Lỡ thì chơi luôn vậy! Thế là chuyến đi được bắt đầu vạch định một cách lẹ làng.
Đi trong nước thì có vẻ mắc mỏ hơn, nhưng đợi chờ thì biết đến bao giờ. Cho nên quyết định trở nên cứng chắc với thành phần 6 người: Vợ chồng tôi, vợ chồng anh Thới, cô em vợ tôi là cô Hi cùng với anh Ba Quang. Anh Thới sẽ ngủ chung phòng với anh Ba Quang, em vợ tôi ngủ chung với chị Thới. Tina tiến hành gọi điện thoại liên lạc những nơi liên hệ và tham khảo với chúng tôi về lịch trình, đặt các “tours” đi tham quan ở trên ấy để đi đến một cái chung cuộc cho chuyến đi. Sau vài giờ đồng hồ thì chuyến đi được thành hình. Cái không định đã lại đến trước rồi!
Theo lịch trình chúng tôi sẽ đón máy bay lên Darwin ngày Thứ Bảy 23/7/2016 vào ban đêm bằng chuyến phi cơ giá rẻ Jetstar rời Adelaide vào lúc 9:15 tối và đến nơi vào lúc 12:55am. Nhưng nếu lấy vé thuận lợi hơn vào ban ngày chúng tôi phải thêm khoảng hơn 500 đô nữa. Thôi thì phải chịu khó vậy! Chúng tôi sẽ ở trên Darwin khoảng bốn ngày để tham gia vào các cuộc đi tham quan rồi sau đó sẽ quay về vào ngày Thứ Năm 28/7/2016 cũng vào giờ giấc không được thuận tiện mấy vì Jetstar mỗi ngày chỉ có một chuyến bay vào các giờ giấc như vậy mà thôi!
Đến ngày, chúng tôi hẹn nhau ở phi trường lo việc “check in” và vào phòng đợi. Ai cũng có vẻ buồn ngủ, nhưng tại vì mình muốn đi cho biết thì cũng chẳng nệ hà gì. Thôi thì chịu khó trong vài ngày. Đúng là đi chơi, mọi thứ đều mệt cả kể cả cái khâu chuẩn bị. Theo kinh nghiệm nhận xét của tôi nhiều lần thì từ cái ăn, cái ngủ, đi đứng, di chuyển thì chẳng có cái sung sướng nào, nhưng người ta thích là do nơi muốn tìm hiểu, chụp hình và nhất là “con mắt” được thỏa mãn hơn hết, nên có lẽ “con mắt” là kẻ sung sướng nhất trong mọi chuyến đi.
Nói là lên phi cơ đi đường xa thì mình sẽ ngủ, nhưng khó mà ngủ được vì đông người, chỗ ngồi chật chội không thoải mái nên không thể ngủ; trừ khi mình quá mệt mỏi thì có thể ngủ khò được. Sau 3 giờ 40 phút bay với khoảng đường dài 3015 km máy bay đáp xuống phi trường ở khu vực Darwin Domestic Terminal. Máy bay ngừng hẳn mọi hành khách lại lục tục đứng dậy, lấy xách tay rời phi cơ. Chúng tôi còn phải đến quầy nhận hành lý để lấy lại hành lý của mình.
Trong thời gian nầy giờ ở Darwin cùng với giờ giấc ở Adelaide nên chúng tôi không cần chỉnh lại đồng hồ. Chưa ra cổng thì đã nhận diện được bà tài xế lái xe đưa đón của công ty Hughes Leisure cầm bảng có tên đầy đủ của 6 chúng tôi, nên không thể lộn hay nhằm lẫn gì cả. Đi theo bà ra xe để bà đưa về khách sạn. Đường tối, tôi chỉ thấy mù mờ hai bên là cây cối thật nhiều giống như đường sá trong quê. Vào giờ nầy xe cộ chẳng có mấy chiếc trên đường. Đi qua các đường chừng gần nửa giờ đồng hồ thì đã đến khách sạn. Bà tài xế cho hành lý chúng tôi xuống và giã từ, nhưng bà cũng không quên nói giờ hẹn của chúng tôi vào ngày về để lúc ấy bà đến đón và đưa ra phi trường.
Sau khi nhận chìa khoá ở quầy tiếp tân xong, chúng tôi đến cầu thang để đón thang máy lên phòng thì lại gặp được cặp vợ chồng người Việt, thì ra hai anh chị là chủ tiệm phở, quán ăn Sàigòn Star gần đây. Họ quảng cáo và mời chúng tôi một buổi nào đó đến ăn thử, tôi muốn hỏi họ đãi cho khách phương xa mới đến đó chăng? Nhưng lại thôi! Lên cùng một thang máy, nhưng phòng thì ở những tầng lầu khác nhau. Hai bà: Chị Thới và cô Hi thì lên tuốt ở tận trên chót vót là tầng lầu thứ 18 hay 19 gì đó của khách sạn Mantra Pandanas nầy để mà ngắm trăng sao. Vào phòng lo sắp xếp đồ đạc và ổn định thì lên giường để ngủ cũng đã là 3 giờ sáng. Đúng là cái muốn hành hạ đến cái thân!
Do quá mệt mỏi nên sáng không muốn dậy sớm mà nằm trên giường ngủ nướng thêm được chút nào hay chút nấy, vì hôm nay gần nguyên cả ngày chúng tôi được rảnh rang thì có thể đi vòng vòng dạo phố hay mua chút đỉnh đồ cần thiết cho vài ngày. Đến khoảng 9 giờ thì anh Thới gọi điện thoại đến báo thức và chúng tôi hẹn nhau chừng 9 giờ rưỡi cùng xuống dưới để đi dạo. Lúc đó tôi mới rời giường, lo vệ sinh, thay quần áo cùng uống cà phê và khăn gói, dụng cụ hình ảnh để ra đường. Xe cộ trên đường thì không nhiều lắm. Đường phố ở đây là trung tâm có khách sạn Hilton ở gần. Đường không rộng, nhưng hình như lối người đi bộ được băng từ góc đường bên nây sang góc đường bên kia vì tôi thấy có vạch chỉ đường nhưng không để ý là có người băng ngang hay không. Chúng tôi thả dọc theo đường Knuckey Street đi hướng về phía bờ biển. Đi ngang tiệm thức ăn nhanh Mc Donald, chợt nhớ đến hai anh chị đêm hôm giới thiệu tiệm phở của họ nên chúng tôi đi theo hướng đã chỉ thì thấy tiệm của họ cũng tương đối khang trang, nhưng bây giờ chưa phải là giờ mở cửa, đành quay trở lại đi về phía biển.
Dọc đường đi vào tiệm bán đồ lưu niệm xem qua, nhưng tôi chỉ để ý đến các tượng nặn bằng đất nun hình trứng cá sấu nở con sấu con trong vỏ, rất duyên dáng. Cuối đường Knuckey là công viên War Memorial có các cây xanh mát mẻ, khung cảnh dọc bờ biển nên thơ. Ai cũng ráng chụp những tấm hình để làm duyên và kỷ niệm. Còn tôi thì chỉ thích thỉnh thoảng ghi hình để ngày nào đó buồn buồn ngồi coi lại mà nhớ và để thấy hay hay.
Darwin nầy là vùng đất thuộc về khí hậu nhiệt đới gió mùa. Nó là Thành phố ở tận mãi miền cực Bắc của nước Úc nên người ta thường gọi là “Top End” để phân biệt với vùng đất miền Bắc của tiểu bang Queenland nơi có Thành phố Cairn, Cooktown là “Far North”. Theo tài liệu thì Darwin được thiết lập từ năm 1869 và dân số thống kê vào năm 2014 là 136, 245 người trên một diện tích hơn 112 km2. Vì thuộc vùng nhiệt đới nên ở Darwin chỉ có hai mùa: Mùa mưa (tháng 11 đến tháng 4 – Tropical Summer) và mùa khô (tháng 5 đến tháng 10 – Dry Season). Khí hậu từ ấm đến nóng quanh năm, mưa bão thường xảy ra, mưa nặng hạt và nhiều sấm chớp. Người dân sống lâu đời ở đây theo ước tính lịch sử khảo cổ là giống Thổ dân Larrakia bắt đầu hơn 40,000 năm. Nhưng ngày nay với số lượng dân chúng người ta thống kê được có từ hơn 60 quốc gia đến đây và 70 sắc tộc khác nhau cùng sống chung ở đó, cho nên Darwin là thành phố pha trộn, đa dạng của nhiều nguồn gốc văn hóa cả về sắc tộc lẫn ẩm thực. Nó còn được xem như là cửa ngõ của nước Úc để giao thương với bên ngoài và vị trí của nó gần với các nước Đông Nam Á, nhất là đối với Nam Dương, cùng Đông Timor nên nó cũng có ảnh hưởng với khu vực nầy ít nhiều.
Từ War Memorial, dưới những bóng cây đầy bóng mát, chúng tôi thoải mái ngồi nhìn ra ngoài biển khơi của vùng gọi là Darwin Harbour, nước trong xanh, một màu xanh dịu mát lẫn nghe gió biển nhè nhẹ thổi vào như thể mình muốn chìm vào một “tứ thơ”. Nhưng tôi không làm thơ cho những cảnh bên ngoài nữa đâu. Vì tôi đã ngưng lâu lắm rồi, từ khi thấy mình làm thơ khá ngộ, làm thơ cho những nơi mà người ta ít biết đến nhất là trên xứ người! Tôi mãi miết nhìn ngắm, chiêm ngưỡng vài nét đẹp nào đó ở nơi nầy; rồi lại cầm máy quay quét qua một vòng hay một vài chỗ mà tôi muốn ghi lại để kỷ niệm cho một chuyến đi.
Ngồi mãi ở đây thì cũng chán, chúng tôi lại thả lần trở về khách sạn. Trên đường về ghé qua tiệm phở của vợ chồng người Việt của mình. Ba bà thì muốn ăn Mc Donald nên ghé vào tiệm thức ăn nhanh của Tây, còn ba ông đến tiệm phở; nhưng chỉ có anh Ba Quang là ăn phở, còn tôi và anh Thới lại ăn cơm: Cơm sườn nướng. Tiệm nấu ăn cũng được ra phết!
Ăn xong, rồi chúng tôi thả dọc theo đường Smith Street, xuống đến Woolworth, thì mấy bà muốn vào đó mua ít đồ. Cả đám lại kéo nhau vào mua ít trái cây, nước uống cho những ngày sau cần mang theo và uống tại khách sạn vì nước và mọi thứ ở đó đều mắc quá! Khi về chúng tôi đi theo đường Cavenagh Street, nhưng nhắm hướng giỏi quá nên đi trờ tới phía trước khá xa, hồi lâu thấy lạ mới quay lại vài con đường mới đến được đường Knuckey. À thì ra khách sạn sát đây mà lại đi mãi ở nơi đâu! Lên thang máy chúng tôi cùng hẹn nhau vào lúc 4 giờ 30 sẽ xuống phòng đợi để khoảng 5 giờ xe buýt đến chở chúng tôi ra bãi biển đi tour “Darwin Harbour Cruise”.
Chiếc xe buýt nhỏ đến, tài xế thấy chúng tôi có đúng 6 người theo như danh sách cho nên cũng không cần nói với chúng tôi nhiều. Lên xe đã có sẵn một số khách trên đó, họ từ những khách sạn khác lên mà chúng tôi là những người cuối cùng; vì thế xe buýt chạy thẳng ra bến phà Stokes Hill Wharf.
Vì đường di chuyển khá gần, cho nên chúng tôi đến cầu tàu hãy còn sớm nên cùng nhau đi lòng vòng hoặc ai thích thì chụp vài bôi hình lấy cảnh biển khơi hay quay máy vào đất liền mà ghi cảnh nhà lầu, cao ốc. Ở đây chúng tôi cũng gặp một bà Úc đến từ Nam Úc; nhưng bà lên đây bằng xe lửa, và ngày mai bà đi Kakadu rồi mới sang Katherine Gorge, xong về Uluru và sẽ đến Alice Springs ở với con bà trong vài ngày rồi mới trở về Adelaide bằng máy bay.
Đúng 5:30 giờ đoàn chúng tôi được cho xuống du thuyền để ổn định chỗ ngồi, bàn chúng tôi ở khoảng cuối, gần với quầy rượu. Chiếc du thuyền nầy là do một gia đình địa phương kinh doanh với hai chiếc tàu. Họ vận hành dịch vụ từ năm 1996 để đem đến cho du khách với món ngon của Darwin, cùng thưởng ngoạn cảnh chiều tà (hay hoàng hôn) trên vùng biển của Vùng Địa Đầu phía Bắc (Top End) nầy.

Nguyên Thảo,
17/08/2016.


No comments:

Post a Comment