Hãy
lắng lòng để nghe từng cơn bão nổi
Hãy
lắng lòng cho sân hận qua đi
Hãy
lắng lòng vào những khi thù ghét
Để
đi tìm một cuộc sống diệu kỳ!
Hãy
lắng lòng, lắng lòng trong tâm niệm
Như
bao lần chướng bận đã dấy lên
Hãy
bình yên như ta vừa an nghỉ
Để
nhìn sâu vào tâm thức vùng miền!
Lắng
lòng, hãy lắng lòng không vướng bận
Đời
đấu tranh như những lúc lọc lừa
Cuộc
gian dối rồi qua đi chấm dứt
Và
cuối cùng cũng chỉ lại tiễn đưa!
Người
vào đời với bàn tay nắm chặt
Và
lớn lên cùng bao nỗi thù hằn
Danh
vọng, tiền tài, yêu thương giăng mắc
Ra
đi rồi lại cũng “Dế cùng trăng”!*
Đồ
Ngông.
*Ngoài
nghĩa địa đêm chỉ nghe dế kêu cùng trăng sáng.
No comments:
Post a Comment