Theo lịch trình
thì sáng nay chúng tôi sẽ khởi hành đi thăm viếng nhiều nơi trong thành phố, nhưng
vì ngày hôm qua mới đến Saint Peterbourg rồi lại đi cả ngày nên ai cũng mệt mỏi
cho nên thời gian khởi hành sẽ là 9 giờ sáng để mọi người được thơi thả hơn.
Tuy thế, chúng tôi cũng phải tính đến thời gian mà sắp xếp giữa thức dậy đi ăn
sáng và chuẩn bị. Có người chuẩn bị tức là thức dậy vệ sinh, soạn đồ đạc trước
rồi mới đi ăn sáng, sau đó thì họ ra xe di chuyển đi luôn. Có người thì đi ăn
trước rồi mới trở về phòng lo chuẩn bị để xuống xe đi. Nhưng chúng tôi (đoàn
Adelaide) đa số chọn đường thức dậy sớm làm mọi việc vệ sinh, chuẩn bị đồ đạc
xong mới đi ăn sáng, rồi trở lên phòng đi vệ sinh, nếu cần, và lấy đồ đạc xuống
xe cho cuộc hành trình thì tiện hơn vì với thời gian dài mình không phải bị động
trong vấn đề vệ sinh.
Xe khởi hành từ lúc
9 giờ sáng, chỉ cần đánh vòng đi ngược lại một cái bùng binh rộng với những cột
cao của cái cổng lớn trang trí giữa bùng binh thì là đường trở về city thành phố.
Từ đó xe buýt cứ hướng tới trung tâm. Chỉ hơn 15 phút sau thì xe chạy ngang qua
tượng Tưởng niệm Hoàng Đế Nicholas I, nhưng tượng hình như đang được sửa sang
như thế nào đó mà được bao vòng kín bằng những hàng rào với hình nhà vua đang cưỡi
ngựa lớn in trên tấm bạt căng che tượng thật bên trong. Cũng như những người Hướng
Dẫn khác khi đi tours trong thành phố thì
khi đến những nơi nào đó, cô Hướng Dẫn vẫn thuyết minh cho chúng tôi là đang đến
nơi nào hay những tòa nhà gì, nhưng có lẽ do tiếng Anh của mình không khá lắm
hoặc lo nhìn ngoại cảnh bên ngoài, hoặc do lo chụp hình quay phim nên cũng ít
ai chú trọng vào cái nghe. Xe chạy dọc theo con đường bên bìa sông nên mọi người
vừa nhìn cảnh được bên kia sông với những cầu hay du thuyền, tàu bè trên sông.
Trời nhiều mây khiến bầu trời khá u ám lẫn mưa nhỏ, rồi với gió mặt nước sông sóng
gợn lô nhô nhìn cảnh thật là nên thơ. Trên đường đi có nhiều công viên và những
tượng đài tưởng niệm của các nhân vật nổi tiếng nào đó của Nga hay của Thành phố,
nhưng thú thực tôi chẳng hiểu nhiều về lịch sử nước Nga nên chẳng biết những người
đó là ai và chỉ nghe loáng thoáng về sự thuyết minh của cô Hướng Dẫn thôi, vì
thế mà chẳng lĩnh hội được nhiều! Vả lại như tôi đã nói ngay từ đầu vì trước
khi chuyến đi tôi đã xem vài cái Vlog du lịch rồi, thấy người ta làm Vlog thì hứng
thú hơn nhiều, còn mình viết thì không hấp dẫn cho lắm, nên trong chuyến đi nầy
tôi không định ghi lại. Do vậy mà cái viết ở đây chỉ là những kỷ niệm dành riêng
cho mình, chúng được nằm vào trong cái blog riêng tư như là những gia vị của một
đời người mà tôi được trải qua. Tôi cố ghi lại những điều mà tôi ghi nhận, hiểu
được cùng những nhận xét lẫn so sánh về cuộc sống nước nầy trong thời Cộng Sản,
mà một phần cuộc đời của tôi cũng được “kinh qua” giữa hai chế độ! Tất nhiên là
những người Cộng Sản sẽ không thích mấy, vì mục đích của họ chỉ là “muốn đào tạo
con người chỉ biết một chiều, cùng nhìn về một hướng” để xây dựng Chủ Nghĩa Xã
Hội thôi, dù con đường ấy đưa đến sự đau khổ, túng quẩn, kềm chế con người trên
nhiều phương diện, nhưng mọi người “bắt buộc” vẫn phải “lạc quan về con đường Cách
Mạng”!
Với thời gian ở
Moscow vài ngày qua ít ra tôi cũng nghe, hiểu được một phần nào về cái thực tế
của Chủ Nghĩa Xã Hội hay Chủ Nghĩa Cộng Sản được thực hiện trên đất Liên Xô, là
nơi được gọi là “Cái Nôi” của chế độ được gọi là “Ưu Việt” ấy. Những năm đầu
sau ngày Thống Nhất đất nước 30/ 04/ 1975 tôi cứ nghe người ta nói về “Chủ Nghĩa
Ưu Việt” là “Đỉnh Cao Trí Tuệ Của Loài Người” tôi cứ hỏi nhiều người về “Đỉnh
Cao Trí Tuệ” ấy? Người thì trả lời là “Những người lãnh đạo, cấp trên” ấy; người
thì không biết, nghe người trên nói thì cứ nói như vậy thôi; người thì nói là về
lý thuyết: Tức là những sự “mù mờ” được giải thích cũng một cách mù mờ. Ngày hôm
qua lẫn hôm nay tôi đang ở trong cái Thành phố mà trước kia được vinh dự mang tên
của nhà “thực hiện” cuộc Cách Mạng Vô Sản của Nga vào Tháng Mười Nga năm 1917,
và cũng là cuộc Cách Mạng Cộng Sản đầu tiên trên thế giới! Nhà Cách Mạng ấy là
Lenin! Trong thời kỳ Cộng Sản nắm chính quyền, thực thi lý thuyết của Marx- Engel
thành hiện thực. Thành phố nầy từ nguyên thủy trước kia tên là Saint Peterbourg
được đổi sang là Petrograd sau Đệ Nhứt Thế Chiến, rồi đến thời Cộng Sản được gọi
là Leningrad, tức là Thành Phố Lenin. Sau khi sụp đổ của chế độ Cộng Sản vào năm
1991, Thành phố nầy được trưng cầu dân ý lấy lại tên ban đầu là Saint
Peterbourg! Tuy vậy, cô Hướng Dẫn người Nga cũng hóm hĩnh: Biết đâu về sau Thành
phố nầy lại có tên “Putingrad” cũng không chừng! Cô nói xong cô lại cười!
Sau ngày 30/ 04 tôi được “lưu dung” để dạy lại trong chế độ mới.
Vì tôi vốn là môn “Sử Địa” thế mà sử lớp chín tôi chẳng hiểu gì hết. Nào là “cách
mạng vô sản”, nào là “Xô Viết Nghệ Tĩnh”; thế nào là “Xã Hội Chủ Nghĩa” và sao
là “Chủ Nghĩa Xã Hội”... Học trò hỏi thì tôi cũng chẳng biết để trả lời. Thế là
tôi phải cố gắng tìm hiểu, tôi phải bỏ ra rất nhiều thì giờ đọc hết cái nầy đến
cái khác, sẵn để tìm hiểu về cái chủ nghĩa “mới tinh” nầy! Sau những câu trả lời
của nhiều người không thích đáng về “Đỉnh Cao Trí Tuệ Của Loài Người” tôi lại
nhớ lại cái mớ lý thuyết “bòng bong” mà tôi tìm hiểu được, tôi nghĩ: “Không lẽ
là lý thuyết của Marx đã xây dựng nên là từ Tổng hợp của nhiều tư tưởng của người
đi trước thuộc “đỉnh điểm” vào thời ấy được kết hợp lại như: Thuyết Tiến Hóa của
Darwin để xây dựng những bước tiến của Xã hội như từ Xã HộI nguyên thủy đến chiếm
hữu rồi phong kiến tới Tư Bản để rồi tới xã hội có tổ chức đến Cộng Sản chăng?
Từ Biện Chứng Pháp của Hegel cộng với quan niệm Duy Vật của Feuerbach để thành
hình Duy Vật Biện Chứng và Duy Vật Sử Quan? Hay từ cuộc Cách Mạng Kỹ Nghệ tiến đến
Tư Bản Chủ Nghĩa và Chủ Nghĩa Đế Quốc đi chiếm thuộc địa để mở rộng thị trường
cùng kiếm nguồn tài nguyên… Và còn nhiều thứ nữa mà tôi không thể hiểu được vì
quá khả năng hiểu biết của tôi. Nhưng tựu chung lại là Karl Marx tổng hợp những
tư tưởng hiện có đương thời để tạo nên một lý thuyết mới định hướng trong tương
lai. Lý thuyết ấy hấp dẫn cho nhiều người trí thức trong xã hội vì lý tưởng của
nó là đem đến hạnh phúc cho tất cả mọi người, cùng với sự công bằng xã hội, không
có người áp bức, bốc lột người tiến đến loài người cùng nhau tạo lập một Thiên Đàng
nơi hạ giới (trên trái đất nầy). Và tiến xa hơn lý thuyết ấy được Karl Marx cùng
Engel kêu gọi biến thành hiện thực trong Bản Tuyên Ngôn Của Đảng Cộng Sản vào năm
1848.
Không biết theo
cái kiểu suy luận của tôi có đúng không, chứ đến ngay bây giờ tôi cũng chưa được
“cái” tài liệu nào chứng minh cho tôi thấy cái “Đỉnh cao trí tuệ của loài người”
ấy là thỏa đáng cả. Nếu nói “Đỉnh cao” là những người lãnh đạo thì nó có đúng
không? Có thỏa đáng không? Khi mà thực hiện cơ chế, hay chế độ đó người dân đã
phải chịu nghèo đói, đau khổ, bị ép chế trên nhiều phương diện qua cái biện pháp
đàn áp bằng “Bạo lực Cách mạng” mà những người lãnh đạo cũng không biết đến thì
như vậy họ chẳng là “đỉnh cao trí tuệ” rồi!
Trong khi tôi nhìn
khung cảnh bên ngoài mà đầu óc có nhiều miên man thì có tiếng của cô Hướng Dẫn
cho biết là mình sẽ xuống xe, rồi cô cho biết mấy giờ mình sẽ trở lại đây, tức
là chỗ xe buýt đang đậu. Chúng tôi xuống xe trong cơn mưa nhè nhẹ, gió hơi lành
lạnh, mọi người khoát áo mưa hay che dù đi trong mưa đi vào khu nhà thờ mà có đỉnh
tháp nhọn cao vút lên trên như là một cây kim màu vàng “gold” sáng chói.
Thánh Đường Saint Peter Và Saint Paul. |
Bước qua sân rộng
rãi lát gạch, chúng tôi bước vào bên trong của nhà thờ. Khác với những nhà thờ
khác mà chúng tôi đã vào ở bên Mạc-Tư-Khoa (Moscow), nhà thờ nầy có những đèn, vật
trang trí, hình tượng đều bằng màu vàng gold hay dát vàng tôi chẳng biết, nhưng
nhìn qua đã thấy chói lọi cùng ánh đèn sáng của những chùm đèn điện bên trên
ngay giữa nhà thờ. Ở đây không có vẽ nhiều tranh tượng ở trên vách hay cây cột,
nhưng ở hai bên lại có những gì giống như là những “nấm mộ” để chôn người chết.
Mà thật vậy, theo Cô Hướng Dẫn thì đó là những nấm mộ của gia đình Sa Hoàng cuối
cùng Đế chế Nga là Nicholas II bị cuộc Cách Mạng giết chết chôn ở đâu đó, rồi
sau khi chế độ Liên Xô bị sụp đổ thì người ta mới đi tìm, gom góp đem về an táng
trong nhà thờ Saint Peter và Saint Paul nầy vào ngày 17 tháng 7 năm 1998 nhân dịp
kỷ niệm 80 năm ngày họ bị thảm sát. Hình như người ta chưa tìm được xác đứa con
nhỏ nhất của hoàng gia nên còn bỏ trống. Người đến xem khá đông mặc dù còn mưa
và khá sớm, mới hơn 10 giờ sáng.
Sau hơn nửa tiếng
chúng tôi trở ra xe, mưa đã dứt hột, nhưng trên bầu trời mây xám xịt, gây cho mình
một cái cảm giác buồn buồn mà gió lại hơi lành lạnh khiến mình phải kéo vạt áo ấm
cho kín hơn chút nữa, rồi tôi lại nghĩ về “quan điểm diệt tận gốc hay sự chống đối
của kẻ thù” ở người Cộng Sản khi họ dùng đến “bạo lực cách mạng” để trấn áp mọi
thế lực thù địch; mà lý lịch của kẻ thù luôn luôn được chú trọng đến. Đó là lý
do mà con cháu của kẻ thù không thể “ngóc đầu lên nổi” cho dù chúng là những
thiên tài!
Xe chạy trở lại
con đường cũ quay trở về. Bây giờ tôi mới để ý đến hai trụ cao, màu đỏ trong cái
công viên nhỏ được đốt cháy ở trên đỉnh như hai ngọn đuốc lớn. Không biết đó là
đài tưởng niệm hay là để soi sáng vào ban đêm cho các tàu bè như là ngọn hải đăng
chăng? Bên dưới du khách đang thăm viếng khá nhiều dù trời đang lạnh trong cái âm
u của bầu trời. Mặt nước sông sóng lô nhô phản chiếu màu xám trên trời, tương
phản với màu trắng của các du thuyền đang chạy hay đậu trên sông. Trong công viên
treo nhiều cờ Nga đang phất phới theo chiều gió. Xe đi lại trong thành phố băng
qua mấy con kênh đào mà mặt nước yên lặng hơn. Kênh đào ở đây có hai bên đường
là xe hơi chạy chứ không phải là nhiều xe đạp như ở bên Hòa Lan. Dọc đường tôi
thấy có vài building đang sửa chữa, nhưng nhìn với cách họ xây gạch và kiểu cách
thì có lẽ họ phải giữ nét cổ kính của nó. Tôi còn trong ý nghĩ về nhận xét của
mình thì xe đang dần vào bãi đậu xe và chúng tôi đi vào nhà hàng để ăn trưa. Sau
khoảng một tiếng đồng hồ thì chúng tôi được đưa vào trong một cửa hàng bán đồ lưu
niệm. Cửa hàng nầy tương đối lớn có đủ nhiều mặt hàng để mình chọn các món làm
quà cho gia đình, bạn bè và con cháu. Vợ tôi và tôi cũng mua vài món để cho mấy
đứa cháu.
Xe rời khu nầy vào
lúc 2 giờ. Thông thường thì tới những nơi quan trọng hay di tích nào đó dù không
ghé vào, nhưng Cô Hướng Dẫn cũng thuyết minh cho biết vài thông tin về nơi đó.
Tuy nhiên vì một phần tiếng Anh của chúng tôi, đa số là ngưòi lớn tuổi, không rành
lắm, một phần do giọng thuyết minh hơi khó nghe vì cô ấy là người Nga. Lại thêm
phần nữa là chúng tôi thường hay tập trung vào nhìn cảnh cũng như chụp hình hay
quay phim nên không lĩnh hội được nhiều, mà chỉ nghe loáng thoáng thôi!
Đến khoảng 2 giờ
20 thì chúng tôi xuống xe để đi vào thăm viếng nhà thờ nổi tiếng nhất của Thành
phố Saint Peterbourg nầy: Đó là nhà thờ “Savior on the Spilled Blood”.
Nhà thờ nầy có cách kiến trúc thật là qui mô, nhất là những hoa văn bên ngoài rất công phu mang tính cách đặc biệt của Nga mà chúng ta thường thấy, màu sắc thì tối của màu chocolate từ nhạt đến đậm, xen lẫn với các màu vàng gold và các màu xanh dương, lá cây ở các nóc vòm trên cao.
Những màu ấy chắc nổi hẳn lên khi vào mùa Đông tuyết đổ trắng xóa khắp nơi khiến cho kiến trúc có vẽ hùng mạnh hơn, và nó hùng mạnh ngay cả trong khoảng thời điểm mà chúng tôi đang thăm viếng nầy. Bên trong của nhà thờ thì đa số hình vẽ các Thánh trên tường, trần, trên các cột nhà thờ cũng chọn màu tối nhiều khiến mình thấy cái âm u, trầm lắng làm tăng cái khung cảnh Thần Thánh hơn thêm, xen vào ánh sáng chói rọi từ bên ngoài qua những cửa sổ để vào bên trong cộng với các chùm đèn treo lơ lửng từ trần xuống. Du khách tha hồ chiêm ngưỡng công trình cũng như chụp hình và quay phim, nhưng không được dùng đến ánh đèn flash. Chắc người ta sợ ánh flash sẽ ảnh hưởng làm hư đến màu sắc của tranh chăng?
Nhà Thờ "Savior on the Spilled Blood" |
Nhà thờ nầy có cách kiến trúc thật là qui mô, nhất là những hoa văn bên ngoài rất công phu mang tính cách đặc biệt của Nga mà chúng ta thường thấy, màu sắc thì tối của màu chocolate từ nhạt đến đậm, xen lẫn với các màu vàng gold và các màu xanh dương, lá cây ở các nóc vòm trên cao.
Những màu ấy chắc nổi hẳn lên khi vào mùa Đông tuyết đổ trắng xóa khắp nơi khiến cho kiến trúc có vẽ hùng mạnh hơn, và nó hùng mạnh ngay cả trong khoảng thời điểm mà chúng tôi đang thăm viếng nầy. Bên trong của nhà thờ thì đa số hình vẽ các Thánh trên tường, trần, trên các cột nhà thờ cũng chọn màu tối nhiều khiến mình thấy cái âm u, trầm lắng làm tăng cái khung cảnh Thần Thánh hơn thêm, xen vào ánh sáng chói rọi từ bên ngoài qua những cửa sổ để vào bên trong cộng với các chùm đèn treo lơ lửng từ trần xuống. Du khách tha hồ chiêm ngưỡng công trình cũng như chụp hình và quay phim, nhưng không được dùng đến ánh đèn flash. Chắc người ta sợ ánh flash sẽ ảnh hưởng làm hư đến màu sắc của tranh chăng?
Nguyên Thảo,
10/04/2020
No comments:
Post a Comment