Wednesday, October 4, 2017
*Bài Ca Tâm Địa.
*Đời Nô Bộc.
Đã lỡ sanh ra tự kiếp nghèo
Nên đành đeo nếp sống hẩm hiu
Làm thân tôi mọi người sai khiến
Cũng bởi vì sanh ở kiếp nghèo.
Chủ chỉ gà rằng là con vịt
Tớ cúi đầu: "Vâng phải bẩm Thầy!"
Chủ bảo đến kia "Làm việc đó"
"Thưa thầy, tớ sẽ vội làm ngay".
Chủ trả đồng lương tớ phải làm,
Đồng lương sai tớ mất khôn ngoan.
Tớ phải cúi đầu vâng lệnh chủ
Ngàn sau cười mỉa, tớ vẫn làm!
Đồ Ngông,
15-05-03.
*Đời Đi Không Trở Lại.
Đã lỡ sanh ra ở kiếp người
Đường đi tới trước mãi không ngơi
Đã qua, không thể nào quay lại
Sẽ đến, thế rồi phải đến thôi!
Từng việc, từng người vào quá khứ
Bao lần, bao lối nối tương lai
Bận lòng chi mãi tâm vương khổ
Bình thản mà đi giữa cuộc đời!
Đồ Ngông,
09-08-03.
*Bài Ca Tâm Địa.
Đám mây tâm địa u hoài
Vương vương bao phủ trần ai khổ sầu.
Những người tâm địa thâm sâu,
Hại thầy, lừa bạn bắt cầu lên cao.
Những ai tâm địa xôn xao,
Khuấy trời đục nước, ồn ào sóng vang...
Những người tâm địa mang mang
Đời sao khó tránh, hàng hàng chơi vơi!
Những phường tâm địa nhỏ nhoi
Cứ luôn bươi móc, phá hôi ngày ngày.
Những tuồng tâm địa chẳng ngay,
Uốn cong, bẻ vặn, đắng cay cho người.
Ở đời tâm địa bời bời,
Bài ca không hết những lời thế nhân...!
Đồ Ngông,
14-08-03.
*Tỉnh Giấc Đi Anh.
Tỉnh giấc đi anh, mộng đã rồi
Đời vào xế bóng, mãi mơ thôi!
Vầng dương chênh chếch trời tây xuống
Mây thẩm lên cao, bóng ngã rồi!
Còn bao lâu nữa, mơ cùng mộng!
Khổ luống ưu sầu, lại cứ theo
Chẳng được thêm gì? Ôi! Chán nhỉ!
Bạc đầu, tuổi chất cũng còn gieo.
Ô hay! Sao lại hung hăng mãi,
Tuổi trẻ ngày nao chẳng đạt thành!
Sức yếu giờ đây thêm mắt kém
Làm gì? Chi nữa! Mộng cùng mơ!
Đồ Ngông,
07-08-03.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment