Wednesday, October 25, 2017

*Đùa Với Quan Ngài.


*Bôi Mặt.      

Có một thuở, ta là bạn hữu!
Dù không thân, chắc cũng không xa,
Gặp nhau vui vẻ, lòng khoan khoái
Chuyện kể vui cười, "tếu" hả hê!

"Tự phương xa" ấy (!), ta bôi mặt
Giương cựa cùng nhau đá "thả giàn"
Rướm máu, rụng lông chơi "chết bỏ"
Từng ngày, sang tháng lại qua năm!

"Vì ai?", ta là người "bôi mặt"!
Sừng sỏ, nghênh ngang, chẳng kể gì
Cứ đá! Rồi ra cùng bạn hữu,
Tàn rồi! Rách nát chẳng ra chi!

Đồ Ngông,
22-05-03.

 

*20 chữ tặng bạn.       

Tôi có mấy ông bạn,
Ông nào cũng chẳng vừa
"Vì người!" mà đấm đá,
Tới giờ chẳng chịu thôi!

Đồ Ngông.

 

*Bài Học Ngụ Ngôn.    

Nhớ thuở ngày xưa lúc tới trường
Lu trẻ đã học
Những lời ngụ ngôn cho tuổi nhỏ:
"Gà nhà bôi mặt đá nhau".
"Bớ lủ gà bây tệ lắm thôi!
"Nỡ nào đưa mặt để người bôi
"Mới vừa khắng khít thương nhau đó
"Nay đã hung hăng cắn mổ rồi..."
Thế mà,
Những lời ngụ ngôn ấy
Đến nay đã mấy mươi năm
Lủ trẻ hoá ra già,
Nhưng chắc già
thành ra lú lẩn,
Hung hăng vì đã bị người bôi
Đá nhau la chí choé
Chửi nhau chẳng tiếc lời
Nơi quê người
Xứ xa
Mà giống như bọn hàng tôm, hàng cá
Không nghĩ tới đồng bào,
Chẳng nghĩ đến đời sau
Làm điều "vô liêm sĩ"
Không đáng sống ở đời
Mà chỉ,
Tạo thêm
Cho dân tộc nhiều nhơ nhuốt.
Thế mà họ vẫn huênh hoang
Như bầy sói
Giỏi tru giữa rừng
Trong đêm vắng...!

Đồ Ngông,
14-10-03.

 


*Đùa với Quan Ngài.     

Quan Ngài thân trí thức,
Đồ tôi lủ dân đen
Quan Ngài cao chót vót
Đồ tôi mắt đầy ghèn!

Hôm qua Ngài "địt"  (đánh rắm) thúi
Đồ tôi chẳng dám than,
Không lẽ khen thơm quá!
Sợ Ngài nói: "Chơi khăm!"

Đọc thơ văn Ngài chửi
Đồ tôi bỗng giật mình
"Lúc nhỏ ai đi học
Cũng phải vậy thế sao?"

Học không phải giúp đời
Học không để nên thân
Học mai sau mà chửi
Chửi có văn, có vần...!

Học để làm người giỏi
Được vinh thân phì da
Ai giành, thì mình chửi
Cho họ tởn tới già!

Học để gây thế lực,
Giữ vững ngôi vị mình
"Bành ra" thêm uy thế
Cho người sợ khiếp kinh!

Đồ tôi thân ngu dốt
Như vịt tắm trong mưa,
Sấm vang cùng biển động
Sá chi thân điếc mù.

Quan Ngài thân trí thức
Đồ tôi lủ dân đen
Quan Ngài thơm như cứt,
Đồ tôi thúi như phân.

Quan Ngài thơm như cứt,
Đồ tôi thúi như phân
Đôi ta chẳng cùng vần
Nhưng đều là một thứ!...

Đồ Ngông,
29-12-03.


No comments:

Post a Comment