Wednesday, January 20, 2010

Trên đường Xuyên Việt

1-Đường Ra Phú Quốc

Sài gòn, liên tỉnh Long An
Mỹ Tho, Đồng Tháp, An Giang liên hồi
Kiên Giang đã đến nơi rồi
"Super Đông" (tên tàu cao tốc) đợi, rước về đảo xa

!2-Câu Mực

Ngâm lâu mà chẳng làm sao!
Róc ra, róc rách chảy vào chảy ra
Lâu lâu lúc lắc một lần
Kéo lên chẳng thấy một con mực nào!

3-Người Cá

Tiếng rằng có "Mỹ nhân ngư"
Ngồi trên tảng đá hát lời biển ca
Câu ru vang vọng sóng dồn
Nàng vui với nước, đùa cùng biển khơi
Ta tìm chẳng thấy nàng đâu?
Nhìn ra chỉ thấy: Biển trời mênh mông!

4-Qua Phà An Hữu (Cao Lãnh)

Chui vào, rồi lại chui ra
Đứng lên ngồi xuống mà qua bến bờ!
Bỏ đi, phà vẫn ơ hờ
Đi qua đi lại, bến bờ khách đưa!

5-Cá Lòng Tong (Nghĩa đen lẫn nghĩa bóng)

Miếng mồi thì chút xíu
Cá lòng tong bé tẻo
Lại lúc nhúc rỉa mồi
Đúng thật là xui xẻo!

6-Câu Cá

Bềnh bồng một chiếc thuyền câu
Câu hoài chẳng thấy cá đâu ăn mồi!
Đột nhiên nghe tiếng bật cười
Thì ra: Con cá bị mù cắn câu!

7-Nhà Thùng Nước Mắm

Bước vào nghe biết đúng mùi ngay!
Mắm nhỉ hăng hăng cả mọi ngày
Chẳng biết hớ hênh hay rõ mặt
Các bà ben bén lẽn đi ngay!

Nẽo Đường Thiên Lý

Cháu Trọng (tài xế), cháu Đình (hd viên) với ta đi
Hành trang thiên lý, quá mươi người
Một đoàn lữ thứ nam ra bắc
Dong ruổi nẽo đuờng, một chuyến đi!

Từng Cây Số

Từng cây, từng cây, lại từng cây
Sáng sớm, trưa, chiều cứ thẳng ngay
Dừng chân đứng lại trời, non, nước
Cuối thuở cuộc đời, quả thật hay!

Nghe chị...!

Nghe chị nói ra, em lại ngứa...
Nghề chi lắm kiểu, cũng công phu
Hom hem đôi lúc, cười khúc khích
Hồn thả thơ chơi, một khoảng trời!

Bình Thuận

Có "bình" mà "thuận" ở nơi đâu?
Đất cát khô khan, nắng dãi dầu
Lửa cháy trên đầu, da nóng bỏng
"Thanh long" dàn trận, "nho" đi đầu!

Ninh Thuận

Ninh Thuận có đất khô khan
Có vùng núi đá, có đồng ít cây
Bò, dê lết thết đó đây
Lang thang lại cả một bầy trừu đi
Người Chăm trong nắng da chì
Gắn liền nương rẫy, vui cùng với quê!

Vùng Nắng!

Ánh nắng chói chan, núi lại mờ
Trơ trơ đá nổi khắp nơi nơi
Cây thưa, người vắng, chừng trông mãi
Riêng đám bò dê thong thả chơi!
Đồ Ngông.

Khánh Hòa:

Núi Cô Tiên. (Nha Trang)
Cô Tiên nằm ngữa tóc dài
Để ai ngơ ngẩn đoái hoài ngắm cô
Bên bờ hòn đảo bơ vơ
Anh chàng thơ thẩn, nhìn cô tiếc dài.

Phật Đài Chùa Long Sơn (Nha Trang).

Lên cao đỉnh núi Phật Đài
Phật tuyên chân lý các loài nhân gian
Cuộc đời sinh diệt ngút ngàn
Lóe lên ánh sáng con đường thoát sinh
Chẳng sinh, không tử, không phiền
Không tham, không hận, niềm vui vĩnh hằng!

Hòn Chồng (Nha Trang).

Thiên nhiên tạo đá nên chồng
Dưới to trên nhỏ: Cóc ông, cóc bà
Người đời cứ ngỡ suy ra
Ông trên, bà dưới thành ra hòn Chồng!

Tháp Ponaga (Nha Trang).

Tháp cổ trên đồi, soi dáng sông
Cầu qua xóm bóng nỗi thương lòng
Ngàn xưa đậm nét hương ngày cũ
Điệu trống, tiếng đàn dạ nhớ mong!

Cam Ranh.

Cam Ranh phong cảnh hữu tình
Dừng bên chân núi, đứng nhìn tàu đi
Bên ngoài dãy núi chắn song
Sóng to, gió lớn tàu không ngại gì!

Xóm Bóng! (Nha Trang)

Cầu qua xóm bóng Nha Trang
Nằm trên đồi nhỏ, giang sơn Tháp Bà
Tưởng rằng tên gọi như là
Làng chài dân giả, lại là bóng ông!

Tắm Bùn! (Nha Trang)

Tắm bùn như thể chơi dơ
Bùn xanh nong nóng, một bồn cho hai
Mặt mày nhơn nhớt, tèm hem
Nhìn nhau không biết, hỏi: "Ai vậy kìa?

"Trên Cáp Treo! (Nha Trang)

Đường qua bên đảo có hai
Có tàu cao tốc, hoặc là cáp treo.
Trên trời lủng lẳng chiếc xe
Một toa cho cả sáu hay tám người.
Trên trời tưởng tượng, chơi vơi
Mặc cho tàu chạy đi về dưới kia
Lăng tăng sóng nhỏ liên hồi
Sợ thì có sợ, thú thì cũng hay!

Vinpearl Land. (Nha Trang)

Một hòn đảo lớn ngoài kia
Người ta đã tạo nhiều trò vui chơi.
Chơi trong, rồi lại chơi ngoài
Chơi xong chưa đủ, đi vòng mà coi,
Cảnh bày cũng đẹp ai ơi!
Sức người tô điểm, càng thêm sắc màu!
Nhà hàng giá cả hơi cao
Ban đêm nhạc nước: Nước, màu lung linh,
Chơi qua cho thấy hữu tình!

Trời Chiều! (Nha Trang)

Trời chiều, lặng ngắm biển chiều hôm
Sóng nước lung linh, sóng biển dồn
Trời xuống chen mây trên đỉnh núi
Thuyền về khua máy dưới bìa thôn.
Ánh dương vàng lóe lên cao mãi,
Bóng tối thâm u trải xuống dần!
Khách ngắm trong lòng riêng nỗi nhớ
Chiều tan sóng nước, dạ bồn chồn!

Phố Lên Đèn!

Đảo Ngọc, Nha Trang chiều trong nắng,
Đỉnh núi, biển khơi nhiều trầm lắng.
Khách du thơ thẩn lại đứng nhìn
Cái cảnh chiều tà nơi khu vắng!
Phố đó lên đèn lại mờ xa,
Bâng khuâng lữ khách lại nhớ nhà.
Mờ mờ khói sóng về trên biển
Giọt nắng cuối cùng tan vỡ ra!

Dốc Lết! (Nha Trang)

Xuống dốc hơi dài, nhưng vẫn đi
Nghiêng nghiêng thân ngã để kiên trì
Nhưng lên, có lẽ cần nên "lết"
Cho khỏe thân người: Để sức đi!

Ruộng Muối! (Nha Trang)

Ruộng muối xứ mình, nhỏ tí ti
Có chòi, có ụ, cực nhiều khi
Sức người, sở hữu còn chun chút
Biết đến khi nào cơ giới đây?

Qua Đèo Cả. (Phú Yên)

Qua đèo, ta lại phải qua đèo
Đường dốc cheo leo, lại cứ leo
Có mấy cao chi mà gọi "cả"
Đèo cao cho mấy, cũng băng đèo!

Hòn Đá. (Đèo Cả- Phú Yên)
Hòn đá cheo leo trên đỉnh cao
Chơ vơ đánh dấu phía bên nào?
Bên nây, bên đó cùng luôn dãy
Bên xuống, bên lên thuộc phía nào?

Bãi Trứng! (Quy Nhơn)

Nghĩ ra Hoàng hậu kín đáo thay!
Bãi tắm nơi đây chỉ riêng Ngài
Mà sao bãi trứng “nằm” ra đó
Không lẽ là do bởi tại Ngài?

Mộ Nhà Thơ Hàn Mặc Tử. (Quy Nhơn)

Nằm trên đồi cao cao
Đường lên dốc, dốc đá
Gió đưa lá xì xào
Lại phải bước mau mau.
Nhà thơ nằm một mình
Đã “rest” và “in peace”
Khỏe rồi nhà thơ ơi!
Thoát vòng bệnh, tử, sinh.
Tha hồ “chấp” (thách thức) thế gian
Bao nhiêu bệnh lan tràn
Người đời luôn cầu nguyện
Ông chẳng màng gì đâu!
Mặc nhân thế đi qua
Từ bão lốc, sương sa
Ông nằm trong “in peace”
Vạn cổ thế nhân sầu!

Dzũ Kha (Người giữ lửa thơ Hàn Mặc Tử - Quy Nhơn).

Đã hai năm trước gã Đồ Ngông
Về đến nơi đây có gặp ông
Thuở ấy râu ria, ưa lập dị
Bày trò giữ lửa, lại chơi ngông!
Năm nay tớ về lại gặp ông
Vui vẻ hân hoan lại mở lòng
Phấn khởi thơ Hàn ông tíu tít
Có danh, có bạc, mừng cho ông!

Chiều Quy Nhơn.

Nhìn núi Quy Nhơn tắt bóng chiều
Rì rào sóng biển, gió hiu hiu
Hải Âu (khách sạn) sừng sững đưa lòng khách
Ngàn bóng đèn khuya, kẻ dập dìu.

Trại Quy Hòa. (Quy Nhơn)

Ghé trại Quy Hòa một thoáng trong
Mà sao nghe chạnh nỗi trong lòng
Nhà thơ Hàn Mặc (Tử) ngàn đau đớn
Những kẻ vô phần với chứng phong.
Cuộc đời sinh tử như thoáng qua
Già, bệnh lăm le lại như quà
Trăm năm thế sự đời mây khói
Thơ thẩn giữa đời ta với ta!

Tam Quan. (Quy Nhơn)

Tam Quan ta uống nước dừa
Nhìn lên ta thấy lá dừa lao xao
Quày dừa cũng thể lao nhao
Như là rớt xuống, giúp ta uống dừa.

Sa Huỳnh. (Quảng Ngãi)

Ta ghé Sa Huỳnh một buổi trưa
Trên lầu, trong quán khách lưa thưa
Chói chang trong nắng, xanh xanh nước
Trắng cát, cây cành gió đong đưa!

Đức Phổ. (Quảng Ngãi)

Đã tới nơi rồi, Đức Phổ đây!
Hàng đâu, bỏ xuống ở nơi nầy
Ông bà có xuống, đi hay ở?
Thôi nhé cùng đi, mốt "sum vầy"!

Bãi Tắm Mỹ Khê.

Bên ấy Sơn Trà, đây Mỹ Khê
Khe (Khê) kêu róc rách, núi (Sơn) không về
Hải Châu, Cẩm Lệ chiều e ấp
Bãi biển nắng hè hấp dẫn ghê!

Gặp Nhau.

Tớ ở từ Nam, tớ trở ra
Ông từ Thanh Hóa trở vô à?
Hai ta gặp gỡ nơi "Gióng biển" (nhà hàng Gióng biển)
Trò chuyện cùng nhau ta với ta!

Bỏ Quên.

Bóp ví thì quên ở tại phòng
Còn người đôi cẳng lại đi rong
Đầu, chân rối rít lo nhiều mối
Suy nghĩ ưu tư với nỗi lòng!

Quốc Doanh.

Có của gì ta, có của ai?
Nhân dân chẳng thiết, ngày qua ngày
Cha chung sao khóc chi cho mệt
Ít khách thưa người thế lại hay!

Đèo Hải Vân.

Quá đèo Hải Vân lại đứng trông
Đà Nẵng phương nam trải nữa vòng
Lăng Cô vùng bắc ru với biển
Đèo đứng bơ vơ, ngọn gió lồng!

Trên Đèo Hải Vân.

Ta đứng trên nầy, kệ dưới kia
Non cao gió mát, thoáng không nào?
Hầm kia bao kẻ chui vào đó
Một thoáng trời cao, đứng tự hào!

Thánh Địa Mỹ Sơn (Quảng Nam).

Quần thể điêu tàn, dấu vết xưa
Chămpa vương quốc! Đất tôn thờ!
Một thời hưng thịnh, thời hoang phế
Sinh diệt muôn đời, tự thuở xưa!

Điêu Tàn! (Mỹ Sơn - Quảng Nam)

Thế cuộc chuyển dần, việc đã tàn
Ngàn năm sự thể cũng tan hoang!
Triều vương vua chúa, bao hưng phế
Mãi mãi về sau: Lửa đã tàn!

Linga - Yoni! (Quảng Nam).

Có Linga lại có Yoni
Âm dương đồng điệu, quả thần kỳ!
Một con, một cái: Nguồn muôn vật
Tiếp nối ngàn sau: Quá diệu kỳ!

No comments:

Post a Comment