Monday, October 11, 2010

Thơ Đồ Ngông (tt)

Một Cỗ Xe!

Một cỗ xe nặng chình chịch
Lại ngổn ngang chiếm giữa đường
Không đi tới mà hay cản
Ngưòi thẩn thờ, nhìn muôn phương!

Một cỗ xe đầy xưa củ
Mớ tư tưởng lại lỗi thời
Đường đi không tìm ra lối
Cứ dậm chân bước mà thôi!

Một cỗ xe không thời đại
Cứ lang thang trên quê hương
Những đường ngang qua đường dọc
Rồi cũng chỉ: “Lại cản đường!”

Đồ Ngông.


* Đừng Nói!

Đừng nói nhiều anh nhỉ
Anh cứ nên hay làm
Việc làm thì chứng tỏ
Những gì anh quyết tâm!

Nói chi nhiều anh nhỉ!
Nói chăng chỉ để lừa
Người người qua tư tưởng
Anh làm tốt người ưa!

Đồ Ngông.

*Biết Đến Bao Giờ!

Biết đến bao giờ ta khỏi lầm than
Biết đến bao giờ ta lại đứng ngang
Cùng các bạn so vai chơi cao thấp
Biết đến bao giờ ta lại ra khỏi hàng!

Thân què, mắt chột, đầu óc chơi vơi
Nhìn xa, trông rộng như thuyền ra khơi
Bấp bênh hướng đến người đi không vững
Ta lại nhìn ta, mãi là “chơi vơi”!

Đồ Ngông.

No comments:

Post a Comment