Saturday, May 22, 2010

Thơ Đồ Ngông (tt)

Cô Nàng Hung Hăng.

Người đẹp lắm! Hung hăng cũng lắm!
Có ngờ đâu cũng tắm dòng sông
Xe lăn đỗ bánh giữa dòng
Mở lời nặng nhẹ, giống dòng hơn cha

Chính thật đã là nhà có phúc
Gieo nhân duyên đôi chút làm quà
Thoáng sau quả lại hiện ra
Hung hăng dĩ lỡ, kêu ca khó lòng!

Đồ Ngông,
03-07-07.

Tưởng...

Tớ tưởng rằng ông "Kinh tế bang"
Nửa chừng ông chỉ lại là "phang"
Vốn đời chỉ chuyện hơi nho nhỏ
Mà đã không xong, lớn chắc "hàng"!

Chính "đúng" ồn ào như chính "dổm"
Moi lời, móc chữ: Tỏ tâm can
Bàng dân thiên hạ mờ con mắt
Chẳng biết là đâu "cẳng" với "càng".

Đồ Ngông,
03-07-07.

Thương Ông!

Thương ông trèo ở trên cao
Lung lay, lúc lắc thân sao phập phồng
Người đời chỉa mắt vào trông
Hành vi nhất cử đâu mong che gì
Một mai giậu đổ "bên ni"
Bìm từ "bên nớ" sang đi với cùng
Ở đời lắm sự là chung!

Đồ Ngông,
03-07-07.

Chơi Dơ!

Một nhóm người lui cui mài mực
Cả bầy con trẻ đứng coi chơi
Mẹ ơi! Mẹ hỡi mẹ hời!
Ra coi có mấy người này chơi dơ!

Đồ Ngông,
03-07-07.

Tớ sợ.

Tớ sợ cho nên tớ chẳng thèm
Ra thân, ló mặt, quẹt tèm hem
Bao năm chiếc mũ luôn in bóng
Nhiều thuở máng heo lại sẵn hèm.
Cốt đột cúi đầu đành chịu cú
Nai tơ ngẫng mặt phải lo kèm
Bao giờ không có người ra nữa
Thì hết cử bầu, hết lắm lem!

Đồ Ngông,
14-07-07.

Cử Với Bầu.

Vui thật là vui cử với bầu!
Hai năm cứ tiếp, chẳng bao lâu
Không người ứng cử sinh buồn chán
Có kẻ tranh tài, ngán ngẫm sầu!
Một nhóm người già chuyên viết chửi
Mấy đàn con nít lại quay đầu.
Thương ông "quan lớn" ngồi trên lửa
Thà dẹp quách đi cử với bầu!

Đồ Ngông,
14-07-07.

No comments:

Post a Comment