Monday, May 3, 2010

Thơ Đồ Ngông (tt)

Lại Nữa!

Lại nữa rồi đây, lại nữa rồi!
Bàng dân thiên hạ, xúm coi chơi.
Một bầy con rối, vung tay múa,
Cả đám thò lò, lúc lắc trôi.
Náo loạn om sòm, cò được béo,
Lung lay sóng động, quạ tha mồi.
Bao nhiêu nhân tướng, bao nhiêu miệng
Sao chẳng thanh âm, mặc kẻ tồi.

Đồ Ngông,
02-06-07.

Nhắc,...!

Nhắc nhỡ cùng nhau, tớ với anh
Ra thân tị nạn, kiếm nơi lành.
Có nơi ẩn náu, nương làm khách
Được chỗ vui vầy, tớ với anh.
Cả khối dân mình cần chỗ sống,
Hàng nghìn đứa trẻ muốn yên lành.
Sao anh không thấy, hay anh nhỉ?
Khuấy để làm gì, thế hỡi anh?

Đồ Ngông,
02-03-07.

Hơi Buồn,

Chưa chúc được anh, tớ phải buồn!
Những chiều nhìn thấy hạt mưa tuôn:
Nghĩ anh gánh nặng đè vai nhỏ,
Lòng tớ trĩu niềm áo não luôn!
Anh được vinh danh, người hớn hở,
Họ vừa khuấy động, tớ hơi buồn!
Ô hay, dân tộc ta là thế?
Hay tại vì ai đã phát cuồng!

Đồ Ngông,
03-06-07.

Suy Tư.

Tớ phải mừng anh hay phải buồn,
Leo cao người ngắm được luôn luôn
Nghĩ về nhóm Việt lòng đau xót
Thương để dân Nam dạ sóng cồn.
Tớ thấy nhiều năm người rối loạn
Anh xem trong tháng họ bồn chồn.
Lửa thiêu tới đít: Người cùng báo
Khuấy động om sòm lại tới luôn.

Đồ Ngông,
03-06-07.

Nghĩ Về Anh.

Tớ thấy thương Anh, thương lạ lùng
Đang ngồi trên lửa: Kiết hay hung?
Chỉ cần cả đám làm như giặc
Danh giá nhà anh lại đến cùng.

Việc lớn thì xong, nhỏ chẳng xong
Cộng Đồng không được, lớn sao thông
Hay là Anh tính, xin với họ
Anh được phần anh, vẹn cộng đồng.

Lời thực Anh buồn, tớ cũng xin
Bao năm mòn mỏi, khiến dân kinh
Chỉ riêng có tớ vì ngông nặng
Nên cứ lậm lì can với ngăn.

Đồ Ngông,
03-06-07.

Bà Bầu Ở Cử!

Bà bầu ở cử! Hai năm,
Tèm hem như thể máng hèm heo ăn
Bây giờ "quả" hiện lăng nhăng
Muôn ngàn công đức chỉ cần "đóm" thôi
Ông về suy ngẫm chuyện đời
Nhân nhân quả quả muôn lời đắng cay
Cuộc đời thật khó lắm thay!

Đồ Ngông,
03-07-07.

No comments:

Post a Comment