Sunday, February 7, 2010

*Những Bài Thơ : Tết Và Xuân.

**Thơ Đồ Ngông

*Những Bài Thơ : Tết Và Xuân.

Đón Tết Và Xuân.

Xuân nầy thấm thoát đã hai mươi
Hưởng Tết bao năm ở xứ người
Pháo Tết, bánh chưng chừng tẻ nhạt
Nắng chiều bóng ngã: Nhớ Xuân xưa!

Đón Xuân quê mẹ, cõi phương Nam
Lửa Hạ như thiêu, bỏ việc làm
Trốn nắng ở nhà nghe máy lạnh
Ồn ào như cảnh đón xuân sang!

Tết đến, năm qua! Cũng bạn bè
Cùng nhau chúc tụng, lắng nhau nghe
Dư âm ngày Tết quê hương cũ
Cùng lớn thanh âm thế hội hè!

Mừng anh, mừng chị lại mừng tôi
Tuổi nữa gắn lên tóc... bạc rồi!
Cứ chúc cùng nhau nhiều sức khoẻ
Để còn hưởng Tết với nhau thôi!

Đồ Ngông,
12-10-04.

Pháo Nổ Xuân Nầy!

Tớ tính năm nay với bạn bè
Cùng nhau pháo nổ xúm nhau nghe
Tiếng de, tiếng nút kêu canh cách
Âm trống, âm thùng dộng chẻ tre
Cứ nói, cứ la vang trời đất
Lại đùa, lại xạo bể "bô" xe.
Người người ngạo nghễ như ra trận
Chẳng chết thằng Tây, chẳng chém vè!

Đồ Ngông,
11-11-04.

Chuyện Khai Bút.

Đầu năm mở bút viết thơ chơi
Nhưng bút..., ngờ đâu hết mực rồi!
Cắn bút, ngồi ngơ trong chốc lát
Ngậm buồn, đứng ngó thoảng mây trôi.
Ý đi, ý đến sao chưa tới?
Chữ về, chữ lại vẫn xa vời!
Đầu năm "khai" bút... mà "không mở"
Bút đóng để dành những ý chơi!

Đồ Ngông,
14-01-07.

Tết!

Thiên hạ xôn xao đua đón Tết
Tiền kho đổ trút mua cho hết
Nào quà, nào biếu lẫn lì xì
Lại "xếp", lại "thân" cùng bạn thiết
Bận rộn, xập xình lo đáo để
Ba chân, bốn cẳng mà chưa hết
Người giàu nườm nượp tranh nhau sắm
Kẻ khó lo buồn: "Rầu muốn chết!"

Đồ Ngông,
17-01-07.

Xuân Lại Xuân.
(Họa vận bài "Đầu Xuân nhớ lại" của Cổ Nguyệt)

Xuân đi, Xuân lại rồi Xuân sang
Từng cánh hoa mai rực ánh vàng
Đón Tết, trẻ con mừng khắp chốn
Chào Xuân, thiên hạ vui muôn đàng.
Mỗi năm một tuổi: Ngồi hoài niệm
Từng tháng lại ngày: Đốt nén nhang
Nhìn khói hương bay, bay tỏa nhẹ
Lòng còn vương vấn, dạ ngổn ngang.

Đồ Ngông,
13-03-07.

Đầu Xuân Nhớ Lại.

Năm cũ qua rồi, năm mới sang,
Miền nam nước Việt rực mai vàng.
Đầu làng pháo nổ vang vang dậy,
Cuối xóm lân reo khắp khắp đàng.
Trẻ nhỏ lăng xăng mừng áo mới,
Người già thong thả đốt trầm nhang.
Đầu Xuân, đất khách, ngồi mơ lại:
Cảnh cũ, người xưa, dạ ngổn ngang..

Cổ Nguyệt.

Độc Ẩm.

Đầu năm lấy giấy viết thơ chơi
Nhưng ý đi đâu mất biệt rồi
Lí nhí, loay hoay mà chẳng được
Một mình độc ẩm “đợi thơ” chơi!

Đồ Ngông,
01-03-09.

Chúc Tết.

Tết đến, năm qua lại chúc nhau
Chúc nhau sức khỏe được sống lâu
Làm ăn khấm khá, nên danh phận
Tiền của dư ăn, lại phát giầu.

Chúc cháu, chúc con thêm có nhiều
Đứa thì thành đạt, đứa duyên yêu
“Được voi” lại có “nàng tiên” đẹp
Hí hửng cùng nhau, hí hửng nhiều!

Ngày Xuân cầu chúc đến bao người
Chúc tụng ước mơ, có thế thôi
Đời khổ quá nhiều, ta cứ ước
Mong mong, ước ước đẹp thêm đời!

Đồ Ngông,
06/01/10.


Tết Ngày Thơ.

Nhớ Tết ngày xưa bé tí ti
Lại mong đến Tết được lì xì
Có tà áo mới xun xoe: “Lạ!”
Lại chiếc quần xinh súng sính: “Kỳ!”
Dạo khắp phố phường trên bước nhảy
Lân la nội ngoại bước chân đi
Ngày thơ mong Tết như trông mẹ
Đi chợ về trưa thật dị kỳ!

Đồ Ngông,
07/01/10.

Xuân Đến!

Mùa Đông tàn tạ nay đã tàn
Trời đất giao hòa đón Xuân sang,
Cây cỏ đua nhau chồi với lộc
Hoa cùng chen chút mừng Xuân sang!

Mùa Đông chui rúc, nay ló mặt
Sặc sỡ quần tơ, áo lụa hàng
Nàng Xuân phơi phới, tô màu sắc
Lặng ngồi nhấm rượu, đón Xuân sang!

Đồ Ngông,
07/01/10.

Đối Ẩm Với Nàng Xuân.

Nàng Xuân hơ hớ chưa chồng
Nõn nà da thắm, càng trông đẫy đà
Sắc Xuân rạng rỡ thêm ra
Tình Xuân e ấp, hương hoa thêm nồng
Rượu Xuân còn đợi, còn mong
Nàng Xuân đối ẩm, khơi dòng tứ thơ!

Đồ Ngông,
07/01/10.


Xuân Nghệ Sĩ.

Mùa Xuân cây cỏ nẫy chồi
Vương vương sức sống, ngõ lời thế nhân
Tốt tươi thêm đẹp cuộc đời
Khi mùa Xuân đến, người người hân hoan
Qua rồi mùa Đông gian nan
Hết thời lạnh lẽo, tuyết tan, đất mầu
Ngàn hoa khoe thắm đua nhau
Bướm vờn, ong lượn với bao sắc màu.
Những người nghệ sĩ “chợt” mau
Vang lời ca hát, ghi thành bài thơ
Nghiêng nghiêng nốt nhạc, cung tơ
Ngân nga tiếng vọng, hòa trong thác ngàn,
Trở về trong giấc miên man
Nàng Xuân đang “dáng” cho người ngợi ca!

Đồ Ngông,
07/01/10.


Xuân Thì!

Đời người có một thời xuân
Hai mươi năm lẽ, trong vườn bướm bay
Rộn ràng như nắng ban mai
Vầng dương chói lọi, tràn lời hát ca
Trăm năm một cõi người ta
Thời xuân để xứng, lời ca thỏa lòng!

Đồ Ngông,
07/01/10.

Quà Tết.

Tết nhau một chút đôi quà
Không nhiều thì ít gọi là giao duyên
Quà mừng dịp Tết triền miên
Nhiều người! Cũng lại đôi phen thẩn thờ,
Gói quà to nhỏ trông chờ
Nội lo quà Tết, đủ cho ể mình!

Đồ Ngông,
10/01/10.

Nhớ Tết Quê Nhà!

Mỗi lần Tết đến lại cùng lo
Mua sắm nầy kia chạy vắt giò
Bánh mứt, trái cây, mai lại đẹp
Lì xì, quà biếu, rượu đầy vò
Dưa chua, bánh tráng cùng đồ nhấm.
Củ kiệu, thịt hầm với cá kho
Nội, ngoại, láng giềng ba bửa Tết
Vui say, chúc tụng chẳng cần lo.

Đồ Ngông,
10/01/10.


Những Mùa Xuân Đi Qua!

Nhớ những mùa Xuân ngày xưa
Mình cùng với nhau
Hẹn hò đi chúc Tết.
Ta đến cùng nhau
Mừng tuổi ông bà rồi cùng nhau chúc tụng:
Một năm mới vuông tròn
May mắn,
Vạn sự như ý; sức khoẻ dồi dào
để dựng nên cơ nghiệp.

Mấy mươi năm
Ta không còn mơ về dĩ vảng
Để cuộc đời cứ trôi
Như mùa Xuân đi qua
Rồi mùa Xuân lại đến.
Hết Tết nầy và Tết khác lại đi.
Ta vẫn là Ta!
Ta đã trở nên già
Vì già mà ngồi nhớ lại
Một năm dài, dĩ vảng lại đi qua!

Đồ Ngông,
10/01/10.

No comments:

Post a Comment