Saturday, February 20, 2010

Trên Đường Xuyên Việt (tt)

Chợ Đồng Xuân.

Đến chợ Đồng Xuân cứ cố tìm
Nơi mà Tú Xuất đến mua chim
Sờ đầu nắn đít giao cô ả
Rồi lại thừa cơ "bóp" cái mềm!

Ẩm Thực!

Ai bày ẩm thực cũng hay hay
Nhà cổ gian gian khéo sắp bày
Bún ốc, bún riêu... đầy các món
Tha hồ thưởng thức vị ngon, cay

Chùa Một Cột.

Cái chùa một cột quả là hay
Khéo khéo khen ai lại nghĩ bày
Một cột chong chong xây vững chắc
Trong hồ sen nở thoảng hương bay!

Văn Miếu.

Vào chỗ nơi này mới thú thay
Mình nay “quen lớn” những nhân tài
Ông này, ông nọ đều quan cả
Bia đó, bia đây mấy dãy dài
Văn sử, con người cho đất nước
Địa danh, nhân kiệt để tương lai.
Chỉ riêng mấy chú rùa hơi nặng
Chậm chạp mà bia phải đội hoài!

Khuê Văn Các.

Sao Khuê lấy xuống mà chơi
Đem vào cái gác, để đời nhìn lên
Tha hồ những kẻ có tên
Đi qua đi lại, ngồi trên lưng rùa
Nay mình bắt chước a dua
Đi qua đi lại, cho vừa kiếp sau.


Bút Tháp.

Ai đem cây bút để cao
Trên đầu ngọn tháp, chỉ nền trời xanh
Đề ba chữ: "Tả thiên thanh"
Thiên thanh đã viết rành rành trên cao
Quê hương ta ở phương này
Nước nam là của con người Việt Nam
Xăm lăng là kẻ lòng tham
Toàn dân ta quyết đánh tan giặc thù
Quyết cho chúng tỡn ngàn thu!

Thăng Long.

Ngàn năm văn vật, đất Thăng Long
Vừa đến xa xa đã thấy rồng
Đất dậy, rồng lên giương khí thế
Trời yên, điềm báo thịnh non sông.
Mười năm gây nghiệp hoàn thanh kiếm (Lê Lợi)
Mấy bửa xác thù ngập cánh đồng (Quang Trung)
Sông núi hùng thiêng, đầy nhuệ khí
Ngàn năm văn vật, đất Thăng Long.


Đi Qua!

Đi vội, đi vàng lại bước qua
Nhanh nhanh kẽo chẳng kịp chăng là
Ngọc Sơn, Thê Húc đành mà ngó
Cái cảnh hữu tình phải thoáng qua!

Tết Thăng Long.

Lần này ra tận Thăng Long
Anh hùng áo vải đánh tan quân thù
Đống Đa với Ngọc, Hà Hồi
Đã là chiến địa, mồ chôn giặc Tàu.


Vệ Quốc.

Tổ quốc ta đây, khung trời biển cả
Cánh đồng bao la, đời tuy vất vả
Bão lũ lắm lần, nếp sống lầm than
Vẫn đứng hiên ngang, chẳng hề nghiêng ngã.

Tổ quốc ta đây, quê hương hào khí
Giặc dưỡng tinh thần, trời nung ý chí
Thề giết quân thù, vệ quốc an dân
Tư tưởng dấn thân, cho đời tươi đẹp.


Dạo Phố.

Năm cửa ô đâu, ta chẳng thấy
Phố phường ba sáu cũng không hay
Xe qua xe lại người đông đúc
Không khéo lơ mơ gặp nạn tai.

Vịnh Hạ Long.

Con rồng lại xuống biển khơi
Bơi ra biển cả khắp nơi tung hoành
U lưng nổi núi xanh xanh
Dài dài cả vịnh Quảng Ninh đẹp trời
Rồng ta nhúc nhích cái đuôi
Cả bầy giặc cướp phải đành tan hoang.

Động Thiên Cung. (Vịnh Hạ Long)

Động sao đẹp tợ cung trời
Người người nhìn ngắm, những lời xít xoa
Ôi chao! Tạo hóa giao hòa
Núi non, biển cả, động và rừng xanh
Quê hương ta lắm hữu tình!

Hạ Long.

Một nhóm núi non thật lạ kỳ
Buồn buồn ra biển lại nằm chơi
Non non nước nước, non cùng nước
Đẹp quá đi thôi, nước với trời!


Hạ Long Qua Cát Bà.

Thuyền ta đi giữa Hạ Long
Quá giang qua ngõ, len sang Cát Bà
Trời xanh, nước biếc một màu
Mà sao núi cũng đứng cao xanh rờn!
Xanh trời, xanh nước, xanh non
Xanh xanh ngàn cảnh, sắc son hữu tình!


Cát Bà.

Vì sao lại gọi Cát Bà?
Cát to hay lại dành cho các bà
Bà to, thế cát cũng to
To gì cũng tốt, cái to hiếm người
Thì ra thiên hạ hay cười
Ô hô! Cũng tại cái bà, cát to!

No comments:

Post a Comment