Saturday, December 11, 2010

Thơ Nguyên Thảo

*Mây.

Mây ở lưng trời mây vẫn bay
Bay từ phương ấy đến phương nầy
Muôn phương tám hướng đều giăng lối
Thoáng chốc ngập ngừng mây vẫn bay!

Ùn ùn theo gió về hàng lớp
Dồn áp vào nhau những lớp dày
Mây trắng, mây đen vương khắp cả
Hang sâu núi lớn khéo phô bày.

Bức tranh vân cẩu thay hình dáng
Vạn trạng thiên hình quả lạ thay!
Đùn đùn nối tiếp như bông trắng
Như dáng nàng tiên ngủ giữa ngày.

Đi giữa làn mây với khói sương
Đi tìm tiên nữ, khúc Nghê thường
Đi đi tìm mãi, tìm hư ảnh
Chỉ mãi là mơ, mây vẫn bay!

Nguyên Thảo,
18-01-05.


* Lời Mẹ Ru!

Mẹ ru con ngủ: "Ầu ơ!..."
Ngày xưa còn bé, bây giờ thoáng qua,
Trong tai vọng tiếng ngân nga
"Cầu tre lắc lẽo, gập ghềnh khó đi"
Vuông tre, gò nổng thầm thì
Trưa hè, sáo đợi mẹ đi chợ về
Những ngày mưa phủ trên quê
Mẹ ru cho nốt, lê thê đời dài
Bao lần mẹ mở bàn tay
Đan vào dang dở, hát bài: "Khó đi!
"Khó đi mẹ dắt con đi,
Con đi trường học, mẹ đi trường đời"
Đã rồi nhân thế chơi vơi
Câu ru đã trọn, ngàn đời còn ru!

Nguyên-Thảo,
15-07-06.

*Tặng Cho Em!

Tôi sẽ tặng
một đóa hoa cho em để dành lưu niệm
Trong cuộc đời may mắn
có bóng dáng mẹ hiền
Có những chiều gió thổi lá vào hiên
Em ngồi nghỉ, nghe lòng mình xào xạc...
Giây phút trôi đi
như con nai buồn ngơ ngác
Bóng dáng qua rồi
không níu lại được đâu!
Ngày lại ngày qua
như thoáng hiện tình sầu
Rồi bỗng chốc
em thổn thức trong lòng của mẹ!
Mây qua đi
vầng dương vừa hé
Em thấy mình hạnh phúc hoặc khổ đau
Nhìn đại dương sóng biển dạt dào
Em chợt thấy
lòng thêm nhiều muối mặn
Mặn trong lòng hay mặn ở trên môi?
"Tiếng hát cho con" trong tiếng hát đầu đời
Đó là những: "Niềm thương yêu của mẹ"...!
Được gởi vào những đoá hoa mới mẻ
Mà tôi sẽ làm quà
gởi tặng cho em
Qua đoá hoa em sẽ thấy mẹ hiền
Dù hoa ấy trắng màu hay sắc đỏ,
Dù hoa ấy có to hay là nhỏ
Vẫn là đóa hoa hồng tôi muốn tặng cho em!

Nguyên-Thảo,
21-07-06.

No comments:

Post a Comment