Friday, December 17, 2010

Thơ Đồ Ngông

* “Đầu Tiên”, “Tiền Đâu”?

Dĩ thực vi tiên, phải có tiền
Có tiền qua ải, mới vi tiên
“Tiền đâu?” đi trước thì xong việc
Bạc sẵn chìa ra chẳng lụy phiền
Chẳng có “đầu tiên”: Thì đứng đợi,
Không cầu “qua ải”: Mãi đưa duyên!
Vì đâu nông nỗi nầy như thế
Đi rảo mà xem, khắp mọi miền!

Đồ Ngông,
07/12/10.

* Phút Giây!

Phút giây trầm lặng lắng lòng
Đi vào an lạc, phá vòng trầm luân
Nghe nơi sáo nhạc vang lừng
Hồn ta vang khúc, với lời ngợi ca!

Đồ Ngông,
07/12/10.

* Cõi Đời!

Trong cõi đời nầy có lắm đau
Bon chen, tranh chấp, lại thêm cầu
Người người giành giật, quên ân nghĩa
Chúng chúng lừa nhau, mất nghĩa sâu
Một thoáng đi qua, là ảo mộng
Nghìn thu lại đến, chẳng tìm cầu
Trăm năm một cõi, rồi đi cả
Chẳng mấy ai còn tranh chấp nhau!

Đồ Ngông,
10/12/10.

No comments:

Post a Comment