Tuesday, March 30, 2010

Thơ Đó, Thơ Đây (Tây Nguyên)

Nhà Rông. (Kontum)

Bước lên độc mộc lại sân sàn
Một gian nhà gỗ rộng thênh thang
Vách phên chắn gió làm nơi họp
Đôi mái vút cao, lộng gió ngàn!

Đồ Ngông.

Dòng sông Xê-xan. (Kontum)

Phía dưới chân cầu, một nhánh sông
Xê-xan tên gọi chảy xuôi dòng
Dăm ba thuyền nhỏ trôi lờ lửng
Nắng rãi long lanh, khách thả lòng.

Đồ Ngông.

Cầu treo. (Kontum)

Cầu treo nối lại đôi bờ
Đưa ai về bản, lựa lần sớm trưa
Những chiều thơ mộng đong đưa
Nhìn trời đi ngủ trên dòng Xê-xan.

Đồ Ngông.

Thảm Họa Chiến Tranh!

Có đi trên dãy Trường Sơn
Mới ra thấm thía nỗi hờn chiến tranh
Rừng xưa đã mất màu xanh
Những đồi trơ trọi, vẫn là đồi hoang.
Điều, tiêu, cà phê ngút ngàn
Hãy còn chưa đủ thay rừng nguyên sinh
Đã rồi chất độc da cam
Đại ngàn đánh mất, còn nghìn nỗi đau!

Đồ Ngông

Trên Đỉnh Trường Sơn.

Trên đỉnh Trường Sơn nhiều gió lộng
Chói chang nắng đổ trời nung nóng
Mưa rừng gió núi buồn giăng giăng
Cỏ nội hoa ngàn vui ngập lối
Đồi núi, núi đồi nối với nhau
Hồ khe, khe hồ liền như bóng
Khách xa lạ mắt ưa mà ngắm
Ngoáy cổ lại nhìn trông với ngóng!

Đồ Ngông.

Một chuyến Tây Nguyên.

Tây Nguyên có tiếng là buồn
Không đi sao biết nguồn cơn thế nào?
Qua đồi, qua núi, qua truông
Qua bao ruộng rẫy, rừng, nương chập chùng
Cao su rung lá mông lung
Cà phê vẫy gọi; tiêu, điều nhấp nhô
Quê hương tiếng gọi vô bờ!

Đồ Ngông.

No comments:

Post a Comment