Saturday, July 3, 2010

Thơ Đồ Ngông (tt)

Thật Hay Đùa?

Tớ nghĩ ông chỉ đùa
Nhưng sao giống a dua
Những điều ông lải nhải
Chỉ lại là được thua.

Ông phận người ở đâu?
Mà khơi thúi quậy sầu
Những gì ông biết được
Chỉ: "Dán mũi..." vào đâu?

Tớ nghĩ ông yên nơi
Lo việc ông cho rồi
Đừng xía vào người khác
Để mọi người yên ngơi.

Biết thừa ông trí thức
Đủ hiểu ông có danh
Nhưng ông nên nhìn lại
Danh phận của đời mình.

Một lời khuyên nhân ái
Một đóng góp ý hay
Đem niềm vui nho nhỏ
Phải ích lợi không Ngài?

Đồ Ngông,
01-09-07.

Tặng Ông.

Tớ thấy rằng ông quả thật kỳ
Anh em bạn hữu lại đôi khi
Gởi lời thăm hỏi sao không thấy?
Thơ viết "chơi" nhau tới mỗi kỳ!
Ông ở phương nào hay ngứa ngáy
Tớ nơi bản địa chẳng ra gì
Thế ra ông muốn vào đây hỉ?
Giương mỏ người xem: Tới, tới đi!

Đồ Ngông,
04-09-07.

Hỗ Ngươi!

Thói đời "ăn ké" đã là kỳ
Dỡ mửng "chửi hùn" chẳng mấy khi
"Ngã ngựa đánh theo", không trí thức
"Chơi hôi" của kẻ chẳng ra gì!

Đồ Ngông,
04-09-07.

Lời Ru.

Con ơi! Con ngủ cho say
Ăn cho mau lớn mai này nên ngoan
Học hành dốc chí giỏi dang
Đừng theo cái đám hoang đàng quậy hôi,
Đừng ra trí thức mà tồi
Phương nao mà lại nhọn môi xía vào.
Con đem ích lợi đồng bào
Đem tài góp sức dồi dào nghiệp chung
Giúp đời rạng rỡ non sông,
Nỡ mày nỡ mặt con Rồng cháu Tiên.


Đồ Ngông,
04-09-07.

Mưu Bá Đồ Vương.

Mưu bá đồ vương gây náo loạn
Tranh hơn thủ đoạn để giành phần
Làm cho thiên hạ cảnh qua phân
Khiến vạn người không hề được ổn.

Đồ Ngông,
07-09-07.

Nhớ Ngày Xưa.

Ngày xưa ta có khối người
Tiền hô hậu ủng muôn lời rền vang
Xoay thời lấp biển non ngàn
Chỉ trong bỗng chốc bẽ bàng đắng cay.
Rắp tâm phẫn hận phô bày
Đành hư đại cuộc trần ai nỗi lòng
Đường đi ruổi bước mênh mông
Thênh thang ta lại nhủ thầm với ta.

Đồ Ngông,
07-09-07.

No comments:

Post a Comment