Đêm Cùng Người Dân Tộc. (Đà Lạt)
Một đêm vào bản rong chơi
Cùng nghe ca hát, cồng chiêng hội hè
Đêm mưa không ở ngoài trời
Bên trong ấm cúng, rộn lời niềm vui.
Rượu Cần. (Đà Lạt)
Một vò rượu đầy đầy
Mấy chiếc cần cong cong
Chia vui cùng nhau hút
Như san sẻ tấm lòng.
Bạn người Thượng, tôi Kinh
Hôm nay hai chúng mình
Cùng nhau vui nhau với
Rồi mai ngày cách chia.
Hàng Bên Lề. (Đà Lạt)
Hàng bán lề đường mắt ngó quanh
Khách hàng mua vội khá nhanh nhanh
Lươm lươm hai phía coi chừng mãi
Cuốn gói mà dông, hốt thật nhanh!
Dinh Bảo Đại. (Đà Lạt)
Ngày xưa Vua ở nơi nầy
Có Bà Hoàng Hậu, người hầu người sai
Làm Vua sướng cả hơn ai
Bây giờ khách đến người vào, người ra
Đi quanh ngắm mãi, la cà
Xem Vua ăn ở ra sao, sự tình
Mấy khi được dịp để nhìn!
Mê Cây Thông! (Đà Lạt)
Ngày nao nghe nói cây thông
Cứ sao mơ tưởng rừng thông chập chờn
Gió bay thổi “Phấn thông vàng”
“Tiếng reo” theo gió, “hiên ngang” giữa trời
Lại thêm thông đứng chơi vơi
Giáng sinh tuyết đọng, rồi hay tưởng chừng
Giờ thì mưa bụi rưng rưng
Nhìn thông thương cảm nỗi lòng năm xưa
Qua đi! Mà hãy còn thừa!
Hồ Than Thở. (Đà Lạt)
Có chi than thở khổ đời
Yêu nhau mà lại ngỏ lời thở than
Tội cho gió núi mây ngàn
Tội cho hồ lặng vô can hẹn hò
Tội cho thông phải nhỏ to
Khiến hồ than thở đắn đo sự đời!
Cô Bé Bán Tranh. (Đà Lạt)
Cô bé hơi gầy nhưng dáng xinh
Buổi chiều se lạnh, cấp chồng tranh
Tiếng chào mời gọi, sao e ấp?
Thiếu nữ yêu kiều chẳng kém tranh!
Nét vẽ, sắc màu như biểu hiện
Tài năng ẩn chứa của thiên tài
Cố lên cô bé ngày mai đến
Rạng rỡ tương lai phải một ngày...!
Đồ Ngông.
Saturday, July 3, 2010
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment